em muốn 44 khong đau
em áp lực cuộc sống lắm r ko có ý chí muốn sống nữa ko có gì có thể giúp em duy trì ý chí nữa m.n có cách nào cho em bt cách 44 không đau dc ko ạ
Tạo bài đăng của bạn
Hỏi bác sĩ miễn phí
Đăng bài chia sẻ
Mới nhất
Phổ biến
Đề xuất
Chào mọi người, mình cũng vô tình xem được trang này nên muốn để lại vài lời tâm sự trên đây. Mình còn đang đi học, một độ tuổi học sinh mà ai cung muốn quay về nhưng với mình mình không cần điều đó. Mình luôn cảm thấy mình là một sự thừa thải, vô dụng, không ai cần sự có mặt của mình cả từ lớp học đến gia đình. Mình luôn thấy cô đơn, lạc lỏng, mình buồn nhiều lắm, những lúc đang bình thường thôi mình cũng có thể khóc nghẹn. Mình luôn suy nghĩ đến những điều xấu nhất với mình. Trước mặt mọi người, các bạn mình luôn vui vẻ, còn là người cố gắng làm cho mọi người cười nhưng những lúc không có ai mình chỉ khóc và trách bản thân thôi. Mình không cần được xuất hiện ở đây, mình không muốn phải đối diện với sự sợ hãi hay lo lắng gì hết. Nhiều lúc mình cũng muốn giải thoát lắm, mình nghĩ đến cảnh ba mẹ nhìn thấy cảnh mình năm trong quan tài, nghĩ đến cảnh lúc đó nhà mình sẽ đông đúc ra sao, không biết ba mẹ hay mọi người có khóc không...Nhưng rồi mình cảm thấy sợ đau nên không dám nhưng ý
... Xem thêmMỗi khi đi học tôi không thể tập chung hay ghi nhớ quá nhiều thứ
Tôi cũng kh học thuộc nổi 1 bài văn
Tôi còn bị viêm tai giữa và 1 tai không nghe được nên mất cân bằng với mọi thứ
Tôi cũng không thể chạy nổi 1 vòng sân khi học thể dục
Tôi còn sợ hãi khi bị bắt lên kiểm tra bài cũ
Tôi sợ khi phải lựa chọn việc dơ tay lên trả lời dù biết đáp án
Tôi sợ hãi những người tôi không quen
Nếu họ tức giận 1 chút hoặc đùa thì tôi đều lo lắng
Và ba mẹ tôi bảo điều đó bình thường
Tôi đã bảo tôi khó nói chuyện với người lạ nhưng họ bảo khó nói thì sau này ra xã hội sao mà sống được
Đôi khi sợ quá cũng khiến tôi mắc vệ sinh
E tên là Hoàng Anh sinh năm 2008 trong khoảng thời gian này thật sự e k muốn sống nữa.Chỉ vì,trong gđ có lẽ e là một người bỏ đi bố e thì chỉ cần e k làm đúng ý bố thì bố ngay lập tức trách mắng dọa nạt e,còn mẹ thì cũng giống như bố vậy chỉ cần sai cái gì là mẹ lại đem em ra so sáng với con nhà người ta mà trong khi em của em đc bố mẹ rất thương rất chiều chuộng.Em đi làm về thì mẹ toàn bắt em đem hết tiền cho mẹ mà trong khi đó là công sức e làm ra.Những lúc em đi chơi với bạn thì gđ lại rất khắt khe còn dọa nạt bạn của em.Bây giờ e k còn lý do nào để tiếp tục sống nữa và hiện tại trong người em đang phải gánh nợ nên thật sự e không muốn tiếp tục sống nữa.(Không phải em bất hiếu với bố mẹ mà chỉ là do bố mẹ k có lòng thương dành cho em.Những lúc bố em đánh đập em đều nghĩ đến cái chết nhưng mà đến khi e thực hành lại sợ,sợ ở đây không phải sợ đau mà sợ ở đây khi 44 không thành công thì kiểu gì bố mẹ cũng lại nói và em cũng phải làm lại điều đó)
Bây giờ em không biết phải làm
... Xem thêmEm năm nay 18 tuổi vừa mới thi xong , em đang ở trong một gđ cấm đoán về tình yêu về việc đi học về việc đi làm , gđ em đang phá hủy tương tai của em ,em cảm thấy mệt mỏi tuyệt vọng muốn kết thúc nhưng sợ đau , họ xem em là nỗi nhục nhã nhưng em làm gì sai em từ khi hiểu chuyện đến bây giờ em luôn muốn thoát khỏi căn nhà này ngày nào em cũng nghe chửi em thấy mệt làm ơn chỉ em cách nào kết thúc nhẹ nhàng đi em muốn đi học tiếp em muốn được tự do nhưng cha mẹ đẻ ra có quyền mà em muốn kết thúc nhưng em sợ đau sau em hèn nhát vậy giúp em đi làm ơn
Em năm nay vào 11, em áp lực từ gia đình bạn bè, và tình yêu, em luôn nghĩ đến cái chết, nhưng lại sợ đau, em luôn nghĩ em là gánh nặng của gia đình, báo và ăn hại ạ, em học cũng không được gọi là quá giỏi, cũng không nổi bật nữa, mong mọi người tư vấn cho em cái chết nào không đau ạ, em mệt lắm rồi ạ.
Em nên chết đi, vì người duy nhất em coi là người thân, mẹ em đã không còn cần em nữa rồi, cô ấy có 1 gia đình mới, 1 đứa con gái nhỏ. Và 1 người chồng mới, ít tệ bạc hơn cha ruột em. Em hướng nội, em hiểu điều đó, em không thể mở lòng, em sợ họ cho nó là bình thường, em đã lâu rồi, em không tìm thấy sự đồng cảm nào nữa. Em mệt lắm, mệt vì tại sao mẹ em lại không bỏ rơi em đi cho rồi, sao lại cho em cảm nhận 1 gia đình không thuộc về em, Không ai lắng nghe em, kể cả mẹ em. Em từng nghĩ mẹ do tính tình hay cáu gắt mới như thế, nhưng rất yêu thương em. Nhưng em có lẽ đã lầm. Em luôn muốn mẹ hiểu em một chút, chỉ một chút thôi. Nhưng mẹ em không thể hiểu, mẹ chỉ biết chửi em, và suy nghĩ những điều không hay về em. Em đã từng yêu thương mẹ rất nhiều, cố gắng hiểu cho quyết định của mẹ, cho vất vả của mẹ. Nhưng em, thứ em nhận lại chỉ là lời trách móc của mẹ và tiếng chửi bới của mẹ. Em mệt lắm em thật muốn chết, em chẳng còn hi vọng gì nữa. Bao nhiêu hi vọng của em, về một cuộc đời bìn
... Xem thêmBây giờ bạn có thể chủ động tham gia bằng cách đăng bài, bình luận, và vote bài viết
Lấy lời khuyên từ các Bác sĩ, Chuyên gia, và Đại sứ cộng đồng.
Chia sẻ kinh nghiệm của bạn cho những thành viên khác cần lời khuyên.
Hoạt động năng nổ và trở thành một Đại sứ cộng đồng bằng cách thu thập điểm.