mình không muốn sống nữa đâu
mình mệt lắm rồi, tất cả mọi người đều ghét mình
mình phải gạt đi niềm vui và niềm tự hào của mình vì một người mình kh quen biết, chỉ vì người ta đố kị và ghen tị với những gì mình đạt được. nhưng gia đình và nhà trường thì lại luôn nghĩ là mình sai khi đã tự hào và vui mừng với thành tích của chính mình. họ bắt mình xóa bài đăng trên fb, chỉ trích mình. vốn cuộc sống của mình đã tràn ngập nỗi buồn bởi những lời chửi rủa r, bây giờ niềm vui cũng chẳng còn. vậy sống để làm gì nữa? mình không được công nhận, không ai quan tâm đến cảm xúc của mình cả. vui thì bị chửi còn buồn thì cũng chẳng ai quan tâm. người mà mình gọi là mẹ không xứng được làm mẹ khi mà luôn luôn thấy con mình sai và đi bênh người ngoài. không bảo vệ được con thì việc làm mẹ còn có ý nghĩa gì nữa? ước gì có thể chết đi, vậy thì sẽ chẳng ai còn có thể mắng mình nữa