Tôi không muốn sống nữa
Tôi thực sự mệt mỏi lắm rồi . ngày nào thức dậy cũng chỉ là những tiếng chửi mắng .Lúc đó tôi không biết làm gì gì cả chỉ có thể nghe và làm theo. Bố mẹ luôn áp lự điểm số đối với tôi nhưng mà họ chưa bao giờ hỏi tôi là có thích thứ này không họ chỉ biết áp đặt và tôi mà thôi. Những lúc mà tôi được điểm thấp bố mẹ tôi chỉ hỏi 1 đống chuyện và so sánh tôi với những người khác . Những lúc đó tôi chỉ biết lên phòng và khóc nhưng càng khóc tôi lại không kiềm chế được. Nhiều lúc tôi không muốn thứ gì ca sang cả mà tôi chỉ muốn có 1 ngày yên bình mà thôi . 1 ngày không có ai phán xét , nói hay là cản trở những việc tôi muốn làm . bây giờ đó chính là ước mơ và cũng là món quà tôi muốn nhận nhất ngay bây giờ . nhưng tôi nghỉ rằng điều ước đó sẽ không thành thật đâu