Làm cách nào tự tử không tốn tiền lại khong đau kh ạ
E muốn chết 1 cách không ai biết hết kh tốn tiền không làm đau bản thân giúp e với ạ
Tạo bài đăng của bạn
Mới nhất
Phổ biến
có một số chuyện mình có thể dễ dàng quên đi nhưng có 1 chuyện lại không dễ dàng đến thế , hẳn bất cứ ai cũng từng có lần bị bắt nạt khi còn đi học , mình cũng vậy , vì bị bắt nạt nên mình mới cảm thấy tự ti và tự khép kín bản thân . Bị chê mặt mộc , học kém nữa. Hàm răng mình không được cân đối, hàm trên chĩa ra ngoài 1 chút thôi bị vâu nhẹ nên mình hay bị gọi với cái tên “ Lương vâu , con mồm vâu “ . Mình sợ nhện nên khi thấy có 1 đứa con trai nó cầm con nhện giả mình bắt đầu sợ và run , thằng đấy nó thấy mình liếc nhìn là bắt đầu trêu mình rồi mấy đứa khác thấy thế cũng cười cợt, ra chơi xong lúc tập dân vũ nó thấy mình đi ra là vừa nhìn con nhện và cười đểu mình , hồi đấy đi học mình rất nhát và cực kì hiền , khoảng thời gian đấy mình còn học cấp 2 . Sau này ra trường vào cấp 3 vẫn còn bị ám ảnh bởi mấy chuyện khi học cấp 2 nên mình chỉ có 2 đứa bạn thôi . Vào cấp 3 thì mình không bị bắt nạt nhiều nữa. Đến bây giờ cũng được 4 năm rồi mà mình vẫn chẳng thể quên được
Xin chào, mình là nữ năm nay 29 tuổi, mình gặp vấn đề về nhạy cảm với âm thanh và nó ngày càng trở nên trầm trọng đến mức có lúc mình bị kích động đến mức có ý muốn tự tử.
Lần đầu mình nhận thức vấn đề này là lúc mình tầm 12 13 tuổi, mình giật mình giữa đêm vì tiếng ngáy (dù đó là âm thanh ngày nào mình cũng nghe, vì người nhà mình ngáy to lắm). Hôm đó mình hoảng loạn đến mức, mình bịt tai, nằm co lại và mình chịu không được đến mức bật khóc. Và suốt thời gian đó đến gần đây thì chỉ dừng ở mức mình khó chịu, đầu bị choáng và mất tập trung. Thường là mình sẽ bật nhạc to hơn hoặc rời khỏi nơi đó thôi.
Nhưng khoảng 1 tuần nay, mọi chuyện khá tệ, mình bị nhạy cảm với tiếng ngáy trở lại, mỗi lần như mình sởn da gà, toát mồ hôi, mình hoảng loạn đến mất tập trung, mình khủng hoảng và sợ hãi âm thanh đó đến mức liên tục suy nghĩ về cái chết để thoát khỏi nó. Và không những là tiếng ngáy, một số âm thanh khác lặp đi lặp lại và âm thanh quá to đều ảnh hưởng
... Xem thêmCảm giác mẹ sinh tôi ra để thoả mãn ước nguyện công danh của mẹ, cảm giác mẹ sinh tôi ra chi để đua đòi với thiên hạ. Tôi như con rối của mẹ, cả cuộc đời tôi đều được mẹ sắp đặt. Năm đó tôi vào lớp 10, tự đặt nguyện vọng cho chính mình, đỗ trường top, mẹ mang tôi đi khoẻ khắp nơi mặc dù trước đó cấm tôi đặt trường đó. Sau đó tôi học bị đuối, tôi tâm sự để mong được động viên từ mẹ, mẹ tôi chửi xối xả, lấy chuyện đó ra nhai đi nhai lại mãi. Và rồi chuyện gì tới cũng tới, năm nay tôi 12, lại lần nữa bị mẹ ép đặt nguyện vọng theo ý bà, không chỉ một hai lần, cả tháng nay rồi, lần nào cũng ép tôi phải đặt như thế này, đặt như thế kia. Tôi bất mãn, thành ra cãi nhau, tôi tâm sự với ba tôi, ba tôi không hiểu, còn mẹ tôi lại tiếp tục chửi tôi, lấy những tổn thương quá khứ ra để chì chiết tôi.
Tôi mệt quá, thật sự rất mệt, tương lai của mình không tự quyết định thì sống trên đời có ích gì chứ?
Mình cũng không biết đây có phải overthinking không. Cứ mỗi lần ai đó mặt quạo với mình, hay nói những câu làm tổn thương mình dù chỉ 1 chút, thì trong đầu mình lại tự vẽ ra 1 câu chuyện, tự suy diễn lung tung, chẳng hạn như mình đã làm gì khiến họ như vậy, mình thật tồi tệ phải không..., rồi tự đem đến cảm giác lo lắng, sợ hãi, sợ họ sẽ giận mình, sẽ cắt đứt mối quan hệ với mình. Lâu dần mọi chuyện từ những cái nhỏ nhặt cũng khiến mình suy nghĩ nhiều, khiến đầu óc mình không được tỉnh táo nữa, dễ mất tập trung, dễ bị hoảng sợ, tim đập mạnh, nhiều lúc giống như bị khờ luôn. Đơn giản như họ trả lời tin nhắn mình là: "Ừ", vậy thôi cũng khiến mình suy diễn nhiều thứ rồi.
em tên Khánh năm nay lớp 8, em có 1 gia đình không hạnh phúc cũng không vui vẻ. Em đã sống trong 1 gia đình tan vỡ và tác động, mẹ em ngoại tình sau lưng ba em và cũng hay đi chơi đêm ba em ghen tuông nên hỏi em mẹ đi đâu rồi và hôm nay chuyện tồi tệ đến với gia đình em, ba em giựt điện thoại mẹ em để xem tin nhắn mẹ và người tình như nào mẹ em thì chửi ba em kêu ba em trả điện thoại lại nhưng ba em không trả và ba em có tác động vài cái, em đã can rất nhiều nhưng ba em vẫn đánh mẹ em và đập nát cái điện thoại mẹ em. Em đã khóc rất nhiều và cản lại rất nhiều nhưng vô ích hiện giờ em rất ám ảnh và muốn chết lắm ạ và em mệt với cạn sức lắm rồi. Mong các cô chú anh chị có thể giúp em cho em đi ạ em cảm ơn.
✌️ Cùng chào mừng tất cả các thành viên mới tham gia vào Cộng đồng Hello Bacsi trong tháng 07/2024 cả nhà ơi!!!
😍 Điểm danh các quyền lợi đặc biệt dành riêng cho thành viên cộng đồng nào:
✅ Tham gia tất cả các Hoạt động/Minigame, săn E- Voucher mua sắm Shopee, Lazada, Tiki, Siêu thị,...
Minigame Ghép Đúng Hình - Trúng Gấu Labubu
✅ Hỏi bác sĩ Online 24/7 để được trả lời hoàn toàn miễn phí! => Tạo câu hỏi
✅ Giao lưu chia sẻ kinh nghiệm với các chị/em cộng đồng => Tạo bài đăng
👉 Nào bắt đầu tạo câu hỏi đầu tiên để giao lưu với Bác Sĩ và Cộng Đồng của bạn
... Xem thêmDạ chào bác sĩ ạ, con là nam, năm nay 21 tuổi. Hiện tại con đang có một quyết định là sẽ rời bỏ một câu lạc bộ vào thứ 5 tuần sau để có thể tập trung hơn vào mục tiêu của mình.
Nhưng dù đã dặn mình như vậy thì con vẫn cảm thấy lo lắng, đặc biệt là sợ hãi khi nghĩ đến nói việc đó với thầy phụ trách câu lạc bộ. Con sợ thầy tức giận với con và không cho con rời bỏ. Con không biết mình phải làm gì để có thể giải tỏa được cái nỗi sợ hãi, lo lắng này ạ?
cả thế giới của mình giờ như sụp đổ, tinh thần mình bất ổn và hoảng loạn khi biết mình sẽ có thể học chung lớp cấp 3 cùng với nhưng người đã từng bạo lực học đường mình. Thú thật cuộc sống năm cấp 2 của mình như địa ngục ,những bạn nào đã từng bị blhd r sẽ biết, một cuộc sống luôn lo sợ bất an.Chúng nó nhốt mình trong nhà vệ sinh 1 tiết học, mình gào thét khản cổ ko ai mở cửa. Chúng nó vu oan cho mình ăn cắp mặc dù mình không làm rồi chọ lốp xe, xé vở thậm chí lúc mình đang đi đường chúng nó còn đi xe lại gần đạp mình ngã xuống sông trong khi biết mình ko biết bơi, may còn có người cứu chứ ko thì mình cũng chẳng còn ngồi đây viết mấy dòng này. Mình luôn cố gắng học hành để rời xa bọn nó nhưng giờ bao công sức của mình như đổ sông đổ bể chỉ vì cái sự tham lam của hiệu trưởng mới nhận đút lót khi biết mình có thể sẽ phải học cùng những con người ghê tởm từng bắt nạt mình, mình thật sự rất đau khổ liệu cuộc sống của mình sẽ rơi vào địa ngục tiếp ư?Mình ko biết phải làm như nào nên giờ
... Xem thêmmình 2k9 năm nay mới vào cấp 3 hiện tâm lý mình ko ổn chút nào hết,mình lên đây để tâm sự cũng như muốn xin lời khuyên của mọi người ạ. Suốt năm cấp 2 mình bị bạo lực học đường mình luôn sống trong cảm giác hoang mang và lo sợ, ko chỉ các bạn tẩy chay xa lánh mình mà đến cả cô chủ nhiệm cũng làm vậy với mình. Thật sự mình đã cố gắng rất nhiều để thi vào lớp chọn của tỉnh để thoát khỏi những người xấu xa đó mình nhận thức đc rằng mình ko đc thông minh như các bạn nên mình càng cố gắng nhiều hơn nữa,mình học ngày học đêm.Lúc biết điểm thi cấp 3 mình rất vui , mặc dù điểm ko quá cao nhưng cũng đủ để vào lớp chọn,mình được 41,75 điểm đó là bao nhiêu công sức ,nỗ lực của mình trong 4 năm qua nhưng trường đó đi cửa sau nhiều quá mọi người ạ mình được 41,75 là cũng dư 0,5 diểm đủ để vào rồi nhưng mình nhận đc thông báo là mình ko vào được lớp chọn trong khi có tận gần 30 bạn được 40,5 điểm vào được, nhà mình ko giàu nên ko thể chạy tiền đc. giờ mình sợ quá mọi người ơi, mình muốn vào khối
... Xem thêmBây giờ bạn có thể chủ động tham gia bằng cách đăng bài, bình luận, và vote bài viết
Lấy lời khuyên từ các Bác sĩ, Chuyên gia, và Đại sứ cộng đồng.
Chia sẻ kinh nghiệm của bạn cho những thành viên khác cần lời khuyên.
Hoạt động năng nổ và trở thành một Đại sứ cộng đồng bằng cách thu thập điểm.