E tên dâu k8 bame e li dị năm e 3t giờ e đg muốn tutu do áp lực e đg sống với ngoại mà suốt ngày bị đuổi rủa với chửi
Áp lực mệt mỏi sợ hãi ám ảnh muốn tutu
Tạo bài đăng của bạn
Hỏi bác sĩ miễn phí
Đăng bài chia sẻ
Mới nhất
Phổ biến
Đề xuất
Hồi còn nhỏ e là một đứa bé hoạt bát vui vẻ.. từ lúc e học lớp 9 thì e bị bạn bè phản bội và bị cô lập.. từ đó về sao thì tính tình của e thay đổi.. không còn hoạt bát vui vẻ.. ngại nói chuyện ( chỉ nói chuyện nhiều với người thân) sợ người lạ.. nói chuyện với người lạ thì e bị cà lâm.. không biết là e có bị bệnh tâm lí không bác sĩ
e huong nội đối với người ngoài ko dám típ xúc ko muốn bắt chuyện muốn ở 1 mik thôi người nhà thì lâu lâu e cũng nói chuyện cười đồ nhìu lắm tới tối e nằm gốc suy nghĩ nhìu rồi tự khóc kiểu ấm ức chuyện ji ko biết hễ có ai mắng chửi là e toàn suy nghĩ tới việc tử tử muốn chết cho nhẹ lòng thoải mái tại e thấy e giống như gánh nặng của cuộc sống e bệnh lên bệnh xuống khiến ngta khổ e cx suy nghĩ tử tử nói chung làm sai hay khiến ngta khó chịu cực vì mik là e dễ suy nghĩ tới cái chết dễ dàng lắm không biết đây có phải là 1 chứng bệnh gì không ạ
✌️ Cùng chào mừng tất cả các thành viên mới tham gia vào Cộng đồng Hello Bacsi trong tháng 12/2024 cả nhà ơi!!!
😍 Điểm danh các quyền lợi đặc biệt dành riêng cho thành viên cộng đồng nào:
✅ Tham gia tất cả các Hoạt động/Minigame, săn E- Voucher mua sắm Shopee,
... Xem thêmBác sỹ cho e hỏi.e cứ luôn có suy nghĩ ham muốn dục vọng từ lúc mới lớn cho đến giờ lớn lên e cứ bị ảm ảnh cái suy nghĩ đến chuyện ân ái.càng ngày e càng có suy nghĩ ko chính đáng.ngoài những suy nghĩ đó ra e ko nghĩ được cái thứ khác nhiều.có cách nào để e quên đi được những cái suy nghĩ đó ko a
em 208 em bị mắc chứng ảnh ảnh và cảm xúc với bố em,lúc e còn nhỏ bố thường hay đánh và chửi mẹ tiền ăn uống cũng chi lý từng tý mặc dù nhà e cũng có của ăn của để,mỗi lúc bố đánh mẹ em thường ra can và bảo vệ mẹ nên rất ghét bố,có lần em và thằng bé hàng xóm trêu nhau rồi nó khóc bác kia về nói bố cũng chỉ lôi em về và đánh em mặc dù chỉ là trêu nhau bố cũng chỉ nói mình em.Có lần mẹ kể hồi em trong bụng bố rất em vì là con gái,bố chỉ nấu cá khô cho mẹ em ăn xong còn đóng cửa kín để mẹ e ngộp thở.Năm em lớp 4 mẹ với bố lại cãi nhau xong bố đánh mẹ,mẹ e đi làm với dì chỉ tối mới về còn có hôm không về,anh trai em thì đi học xong đi học thêm cũng đến tối muộn với về,có mỗi em với bói ở nhà mặc dù e đau bụng kh muốn ăn bố bắt em xuống ăn và cầm thắt lưng đánh,e vừa ăn vừa khóc ăn cơm trắng không nuốt nổi và nấc lên xong nôn,bố bắt e cởi áo ra lau xong bắt e ăn lại bãi nôn,e tuyệt vọng khóc may có bác hàng xóm đi qua bố e mới bảo đem áo vứt.Đến lớn có 2 năm em không ở nhà đến bây giờ l
... Xem thêmEm đang còn là một học sinh ngồi trên ghế nhà trường, nhưng lại có suy nghĩ khá tiêu cực ạ.
Em từ bé cứ hay suy nghĩ nhiều hay phức tạp hoá mọi chuyện lên, lúc nào cũng nghĩ mọi việc theo chiều hướng tiêu cực nhất em nghĩ ra được. Dù chỉ là bố mẹ bận quá hay nóng quá nên lỡ lời cũng làm em tưởng ba mẹ không quan tâm em nữa. Bố em cũng là kiểu người nóng tính nên khi làm sai hoặc nói dối sẽ phạt rất nặng. Cũng như đã có vài lần em bị bố siết cổ lúc còn bé (khoảng lớp 4-5), bây giờ có vẻ đỡ hơn nhưng em vẫn bị ám ảnh ạ. Vì cũng hay nghĩ quá nên em lúc nào cũng cố gắng làm vui lòng cha mẹ và người khác, nhưng lâu dần em thấy mệt khi phải tự thân vận động sống song giữa việc học nghề của bố mẹ với việc học, nên càng ngày học càng xa xút khi lên cấp 2, cảm giác chán đến mức không muốn quan tâm đến ai hay làm gì.
Em cũng không kể cho ba mẹ vì nghĩ họ sẽ không hiểu cho em vì em đã từng thử với một vài chủ đề khác, nhưng cũng muốn bố mẹ sẽ hiểu em được một lần, để em được quyền
... Xem thêmhiện tại bây giờ em đang rất áp lực về học tập,em là 1 người có thành tích cao,được thầy cô bạn bè ngưỡng mộ,nhưng thứ em phải đánh đổi để được thành tích ấy thì em phải trải qua những trận đòn roi những câu chửi bới từ gia đình như là : "học càng ngày càng ngu mà cứ ôm laptop suốt cả ngày" "thành tích m đạt được kìa nhìn đi, tại sao bây giờ m không cố gắng hơn hả" dù có những lúc em đang học từ trên lầu nhưng ở dưới vẫn có tiếng vọng "m học bài đi cho t,suốt ngày ôm máy tính chơi mãi" em đáp: "con đang học mà,làm tới câu 13 rồi, mẹ không biết sao mẹ cứ buông những lời như thế" dù những lời gia đình nói là bình thường nhưng họ nói với thái độ rất thô lỗ với em, những năm qua em đã rất cố gắng nhưng không nhận được lời khen mà thay vào đó là những lời "m phải cố gắng hơn nữa,hiểu không?" cảm giác của em từ khi bắt đầu vào con đường xây dựng tương lai là sự trói buộc, những lời đe dọa,sự kiểm soát,những lời khó nghe.Em muốn được như những đứa trẻ bình thường, được vui chơi,không áp lự
... Xem thêmBây giờ bạn có thể chủ động tham gia bằng cách đăng bài, bình luận, và vote bài viết
Lấy lời khuyên từ các Bác sĩ, Chuyên gia, và Đại sứ cộng đồng.
Chia sẻ kinh nghiệm của bạn cho những thành viên khác cần lời khuyên.
Hoạt động năng nổ và trở thành một Đại sứ cộng đồng bằng cách thu thập điểm.