avatar

Tạo bài đăng của bạn

E sợ a e lắm

Em năm nay mới lên lớp 9 thôi là khoá đầu của chương trình mới nên e cx khá là áp lực vs áp lực gđ nx nên e cx khá là mệt mỏi. Nhà e có e vs 1 ah kiểu từ bé a em lúc nào cx bị bố mẹ đánh mắng nên lớn cx có hơi cục tính ý ạ. E vs a cx k thân thiết vì a e hay trút giận lên ng e kiểu cáu chuyện j là sang phòng đánh e hoặc bắt lỗi để đánh ý xg e cx k đc thoải mái mặc quần áo e thích hoặc e muốn ăn j làm j cx phải hỏi ý kiến a e nếu e ăn cơm mà k hỏi thì e sẽ bị đánh e rất sợ ý e nhiều lúc cx kiểu muốn kết thúc cuộc sống của e tại e thấy sống mà suốt ngày bị đánh đập cx k có j vui s e thì luôn nói những lời mắng chửi rất là nặng kiểu muốn e chết đi xg e vô dụng các thứ mặc dù là e đã cố gắng rất nhiều để k phạm lỗi nx r bố mẹ e thì thấy cx muốn bênh nhm đc mấy lần r thì cx kệ nên e nằm trên đất bị đánh nhìn thấy cảnh bố mẹ mặc kệ như thế thì rất là tuyệt vọng luôn☺️

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
7
2
Xem thêm bình luận
Có cách nào chết nà ko đau ko ạ?

Bố e mất sớm mẹ e thì thiên vị , bình thường ng ta nói bé sẽ dc yêu thương nhều hơn nhưng gia đình e thì ko bh , e chỉ muốn xin mẹ e ik học thêm để giỏi cho mẹ vui mà mẹ e lại bảo là đua đòi e buồn lắm mẹ e còn hay thất hứa nữa , e muốn chết

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
4
3
Xem thêm bình luận
Có lên chết ko?

-Năm nay mik lên lớp 11, và ngày hôm nay mik tht sự chịu ko nổi nữa r. Áp lực mà gđ đặt lên mik, mik ko tải nổi.mik có 1 người chị hc khá giỏi và đỗ trg đh top, mọi ng trong nhà luôn so sánh mik vs chị mik, họ muốn rằng mik ko bằng thì hơn chị chứ ko đc kém. Bố mẹ rất thiên vị chị mik, mik ko có ấn tượng tốt j về chị cả.

- Từ hồi cấp 1 mik ngày nào cũng chịu những trận đánh từ chị mik, mik có nói với mẹ nhưng mẹ ko tin có thì mẹ chỉ nhắc nhẹ chị mik. Lúc chịu những trận đánh từ chị mik nghĩ nếu mik chết đi thì có lẽ sẽ chẳng ai quan tâm mọi người sẽ vẫn vui vẻ, khéo đám tang mik họ còn tổ chức ăn mừng cũng nên.

- Lên cấp 2 thì đỡ hơn, những trận đánh thưa dần, nhưng thỉnh thoảng lm vc j ko vừa í chị mik lại đánh mik tht đau, địa ngục mik kết thúc kể từ khi mik lên lớp 8. Mik đc 1 mik 1 phòng ko phải tranh đồ j với chị lúc đó mik rất vui. Ôn thi lớp 9 mẹ mik hứa vd mik trên 40 điểm mẹ sẽ thưởng. Cuối cùng khi mik đạt đc mẹ chả thưởng j hết, mik rất buồn. Mik đã rất cố gắ

... Xem thêm
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
21
em muốn 44

từ nhỏ tới lớn em làm gì cũng bị thầy cô, cha mẹ và mọi người chỉ trích, em luôn cố gắng làm mọi ng hài lòng và quá chú trọng tới ngoại hình của mình vì em sinh ra không được đẹp như các bạn khác, em tự ti tới mức trở nên nhút nhát và không thể giao tiếp xã hội bình thường, mọi người hay nói em hiền nhưng thực ra em tự ti tới mức không dám tiếp xúc với người lạ và khi nch với người lạ em cố gắng rặn từng chữ ra, sắp hết hè nên em có ý định 44 để đỡ phải đau đầu về việc mọi người nghĩ về mình như thế nào và không cảm thấy mình xấu xí nữa

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
49
Em muốn tự tử, phải làm sao đây ạ?

Chuyện là em trượt đại học top đầu rồi, tăng những 5đ khiến em sốc vô cùng và giờ em vẫn chứ thể bình tĩnh lại. Sáng nay thì em cứ như du hồn lảng vãng ấy ạ, sau đó thì em lại khóc chẳng có lý do. Lúc khóc rồi thì lại nhớ đến bản thân trượt nguyện vọng em càng nghĩ quẩn em. Em tính đăng kí đi hiến máu, rút được bao nhiêu lần rút được bao ml thì rút hết đưa em tiền là được. Em thậm chí còn muốn bán thận bán tim nữa, bao tiền điều để lại cho ba mẹ. Nhưng rồi em không nỡ chết vì ba mẹ em đủ khổ rồi, nhưng nếu em chết đi họ sẽ giảm bớt gánh nặng là em thì tốt quá. Em biết đại học không phải là con đường duy nhất nhưng em không muốn học nghề hay cao đẳng. Em drop 1 năm rồi không thể lại thi thêm 1 năm vì quá tốn kém và rủi ro. Em phải làm sao đây ạ? Em thực sự không còn ý chí hay hy vọng nào về chính mình nữa cả.

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
10
2
Xem thêm bình luận
Em cảm thấy chán ghét bản thân

em năm nay 16 tuổi . bên ngoài em là một người cười nói nhiều nhưng thật ra em là người sống nội tâm . Em ít khi chia sẻ vấn đề của bản thân cho bất kì ai và luôn tỏ ra bản thân vô cùng lạc quan , ổn định để không làm bất kì ai lo lắng . Em là con người sống tình cảm , rất yêu mọi người đến mức hơn cả bản thân . Chỉ là em không biết cách ăn nói , thể hiện ra sao nên mọi người thường không thích em kể cả là anh chị em mình . Em không cảm thấy giận ai ngoài bản thân và sự chán ghét đến tột cùng . Em ghét bản thân đến mức ghét nhìn mình trong gương , trông em rất xấu xí như một con người rừng . Em chẳng được thông minh , chẳng giỏi giang . Em là người nhạy cảm , không thể che giấu cảm xúc của bản thân , không thể kiềm nước mắt trước mọi thứ , trông em thật thảm hại . Em lúc nào cũng bị từ chối , phủ nhận , khinh thường , căm ghét . Em lúc nào cũng nhẫn nhịn , cười trừ cho qua chuyện , chỉ chờ đến lúc về phòng em mới có thể thoải mái tự bày tỏ với mình . Em ghét bản thân mình nhiều lắm

... Xem thêm
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
57
1
muốn chết nhưng sợ đau, có cách nào mà chết 1 mạch kh đau đớn kh mn

Chào mọi người tớ muốn chia sẻ đôi chút những gì tớ trải qua và hiện tại vẫn đang phải đối mặt với nó. Năm năy tớ lên lớp 9 nhưng tớ bị hầu như cả lớp body shaming, tớ béo lắm các cậu ạ nhiều lúc tớ chỉ muốn mình gầy đi chút xíu thôi cũng được dù đã dùng rất nhiều phương pháp giảm cân nhưng cơ địa tớ khó giảm.Mỗi lần đi học tớ đều phải đối mặt với những lời chê bai miệt thị về cơ thể mình tớ cảm thấy áp lực lắm. Gia đình tớ không được như nhiều gđ khác, bố mẹ tớ li hôn từ khi tớ học lớp 2 giờ bố tớ với em trai tớ ở 1 nơi còn mẹ tớ ở bên Trung, vì kiếm tiền nuôi tớ nên mẹ tớ gửi tớ cho bà ngoại và sang Trung “lấy chồng” để kiếm tiền nuôi tớ. Mẹ tớ đi đc 5 năm rồi chưa 1 lần về Việt Nam tớ không trách mẹ tớ vì tớ hiểu vì tớ nên mẹ tớ mới phải làm vậy. Nhưng tớ cảm thấy thiếu thốn tình cảm lắm, họ bảo tớ yếu đuối hở tí là khóc nhưng họ đâu hiểu tớ phải trải qua những gì? tớ có ý định 44 lâu rồi nhưng chưa dám làm vì sợ đau, cũng nhiều lần lên mạng xem uống thuốc gì kh gây đau đớn mà 1

... Xem thêm
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
71
1
3
Xem thêm bình luận
Bị nhạy cảm tâm lý

Hiện tại cháu 17 tuổi, cách đây 9 năm cháu đã phải trải qua 1 nỗi ám ảnh khó quên và chuyện ấy đã làm cháu mắc bệnh nhạy cảm. Mỗi lần bị người khác nói những lời gây tổn thương thì cháu đã khóc rất nhiều và luôn nghĩ rằng bản thân mình xứng đáng bị như vậy vì bản thân vô dụng. Đau đớn hơn nữa là khi bị bạn bè phản bội thì cháu có cảm giác như bị “dao đâm vào tim” vì buồn không nói nên lời ạ

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
8
1
2
Xem thêm bình luận
Tiêu đề

Mẫu giáo không ai chơi cùng mình

Tiểu học mình chỉ có 1 bạn thôi, tuy có bạn nhưng mình luôn thấy cô đơn, cả lớp cô lập, đặt nickname xấu cho mình, thường xuyên đánh, ăn hiếp mình nhưng thay vì nói cho bố mẹ, mình chịu đựng, ( hồi đó mình chưa từng nghe đến tự vệ ). Mình lừa tắm, đánh răng, gội đầu... Lớp 5 bạn bán cho mình 1 thứ 120k, lúc sau mình mới để ý ở ngoài 20k

Trung học, bạn duy nhất chuyển trường, mình có 4 bạn mới, không ai đánh mình nữa. Lớp 7 - 8, sống ở quê lần đầu được lên nhà sách trên phố nên mình thích lắm, mình chọn đúng quyển về autism, giống lắm: nói chuyện 1 mình, thích ở 1 mình, ít nói... mình tìm hiểu nhiều hơn và tìm được nhiều chứng khác thấy giống mình : OCD, DID, bipolar disoder, pareidolia, Algiophobia, depression, concerned... mình lỡ để lộ tin này với cả nhà, họ nói cho hàng xóm họ hàng, trường mình học, mình không muốn đên trường nữa

(Tiểu học đến trung học) Cảm giác như lúc nào các bạn trong lớp cũng nhìn mình, quê của mình vẫn

... Xem thêm
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
66
3
3
Xem thêm bình luận
Tại sao bản thân tôi lại như vậy?

Ở nhà mình là một đứa nói rất nhiều nhưng khi đi ra ngoài tiếp xúc với bạn bè mình lại nói rất ít hầu như là không biết bắt đầu câu chuyện từ đâu có thể nói là hướng nội. Điều này xảy ra vào mùa dịch, mình đeo khẩu trang vì đeo quá lâu thành ra là khi hết dịch bệnh mình cảm thấy tự ti về khuôn mặt không dám cởi khẩu trang và bắt đầu khép kín, khép mình, đi chơi thì không biết nói gì với bạn bè, đôi lúc bạn bè nói gì mình chỉ biết cười rồi nói ừ, không, có lúc nghe mấy đứa nói mình tội mình cảm thấy buồn và tiêu cực. Dần dần mình nghĩ rằng mình không thể để chuyện này xảy ra nữa, mình đã cởi bỏ lớp khẩu trang và tự tin hơn về khuôn mặt nhưng dù vậy mình vẫn không thể bắt đầu một cuộc trò chuyện từ đâu vì mình cảm thấy ở nhà như một con điên, mình nói rất nhiều. Mong mọi người cho mình một lời khuyên để mình có thể hướng ngoại, nói nhiều hơn khi tiếp xúc với những người bạn . Mình cảm ơn!

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
4
1
1
Giới thiệu về nhóm
Tham gia cộng đồng Sức Khỏe Tinh Thần để đặt câu hỏi cho bác sĩ, chia sẻ câu chuyện của bạn, và tìm sự hỗ trợ về tâm lý,... Xem thêm
Trò chuyện ngay
avatar
Hỏi bác sĩ tâm lý

4

9

avatar
mình vừa chia tay 1 cuộc tình đầu tiên yêu trong vòng 3 năm mình thực sự lần đầu cảm thấy bế tắc và mình muốn tự tử 

2

9

avatar
SOS bác sĩ giúp em ạ

4

6

avatar
Làm sao để cải thiện việc duy trì cương d.ương v.ật?

3

5

avatar
Không ai quan tâm

4

4

Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!