avatar

Tạo bài đăng của bạn

Sức khoẻ tinh thần

Chào bác sĩ, em vừa được chuẩn đoán là Trầm Cảm F32 và đang điều trị bằng thuốc. Tuy nhiên, em vẫn luôn có những suy nghĩ tự tử và phải luôn cố gắng vực bản thân dậy nên em rất mệt mỏi. Em luôn tưởng tượng ra người đồng hành cùng mình để trò chuyện nhưng vì việc uống thuốc mỗi đêm làm em k cách nào tìm kiếm được người đồng hành đó nữa nên em đã rất suy sụp. Không biết là em có nên điều trị thêm bằng phương pháp điều trị khác không ?

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
8
4
Xem thêm bình luận
tâm lý

xin chào!!! Tôi thường xuyên cảm thấy người mệt mỏi , uể oải, chân tay đổ nhiều mồ hôi và rất lạnh , tâm trạng buồn vui lẫn lộn , tôi hay có ý định tự sát , tôi tự ti với bản thân và mọi người xung quanh dường như chỉ muốn khép mình vào 1 góc tối nào đó , tôi rất ngại giao tiếp và thường xuyên suy nghĩ tiêu cực trong thời gian dài , tôi chỉ muốn ngồi yên 1 chỗ không muốn làm bất cứ việc gì hay hoạt động nào , mong các bác sĩ cho tôi biết những triệu chứng tôi gặp là do bệnh gi

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
3
1
mình sắp không chịu nổi rồi.

Mình năm nay là học sinh cuối cấp. Mình bị các bạn trong lớp cô lập. Ngay cả những người mình nghĩ sẽ không bỏ rơi mình cũng rời đi rồi. Lần đầu tiên mình bị cô lập là hồi l6, là do lỗi của mình trước. Nhưng bị cô lập kinh khủng quá, mình bị ám ảnh luôn. Từ đó mình sống khép kín hơn, mình luôn cố làm hài lòng mọi người, không dám nói ra chính kiến của mình và rồi mình thành một đứa nhạt nhoà trong lớp. Đến năm l8 việc cô lập này mới hoàn toàn biến mất nhưng mình phải sống với những tồn thương quá khứ ấy suốt năm l8. Mình có đầy đủ các dấu hiệu của trầm cảm, đã có những lúc mình suy nghĩ đến việc tự tử nhưng mình còn có bố mẹ. Không chỉ việc trên lớp mà gia đình cũng làm mình áp lực. Suốt năm l8 ấy mình sống trong tội lỗi và sợ hãi.Dạo gần đây, tình trạng mình bị cô lập bắt đầu quay lại. Mình có một đứa bạn thân, bạn ấy từng cô lập mình nhưng mình hiểu là do tính của mình trước nên bạn ấy mới làm vậy. Tính mình như vậy mà bạn ấy vẫn chấp nhận, mình thấy biết ơn lắm. Nhưng bạn ấy cũng

... Xem thêm
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
23
1
mình sắp không chịu nổi rồi.

Mình năm nay là học sinh cuối cấp. Mình bị các bạn trong lớp cô lập. Ngay cả những người mình nghĩ sẽ không bỏ rơi mình cũng rời đi rồi. Lần đầu tiên mình bị cô lập là hồi l6, là do lỗi của mình trước. Nhưng bị cô lập kinh khủng quá, mình bị ám ảnh luôn. Từ đó mình sống khép kín hơn, mình luôn cố làm hài lòng mọi người, không dám nói ra chính kiến của mình và rồi mình thành một đứa nhạt nhoà trong lớp. Đến năm l8 việc cô lập này mới hoàn toàn biến mất nhưng mình phải sống với những tồn thương quá khứ ấy suốt năm l8. Mình có đầy đủ các dấu hiệu của trầm cảm, đã có những lúc mình suy nghĩ đến việc tự tử nhưng mình còn có bố mẹ. Không chỉ việc trên lớp mà gia đình cũng làm mình áp lực. Suốt năm l8 ấy mình sống trong tội lỗi và sợ hãi.Dạo gần đây, tình trạng mình bị cô lập bắt đầu quay lại. Mình có một đứa bạn thân, bạn ấy từng cô lập mình nhưng mình hiểu là do tính của mình trước nên bạn ấy mới làm vậy. Tính mình như vậy mà bạn ấy vẫn chấp nhận, mình thấy biết ơn lắm. Nhưng bạn ấy cũng

... Xem thêm
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
2
Vấn nạn trường học

Còn bị các bạn xa lánh ghét bỏ nhưng con không biết làm sao hết

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
1
1
3
Xem thêm bình luận
Con cảm nhận đc bản thân đang mắc trầm cảm và có thể tự chữa lành nhưng áp lực phía gđ khiến con mệt mỏi dần muốn tự tử

Từ bé con đã chịu cảm giác mái ấm mà ba mẹ tạo dựng không mấy bình yên khiến con trở thành con người không tốt đẹp gì. Dần lớn họ càng so sánh với con người ta hoặc " chả ra trò trống gì". Con thật sự mệt mỏi, muốn chết đi nhưng nỗi sợ đau kéo con dậy. Liệu khi chết đi có ai cần hay nhớ đến con không?

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
7
1
2
Xem thêm bình luận
Về gia đình

Từ nhỏ tôi bị mất niềm tin từ gia đình,bạn bè hết này đến người khác lừa dối tôi lúc tôi cũng ước được là có một ai đó kéo tôi ra khỏi bóng tối tôi cứ chờ mãi đến lúc tuyệt vọng lúc đó tôi còn nhỏ muốn gọi điện về nhà nói với mẹ rằng mẹ ơi con muốn về nhà nhưng mẹ tôi chỉ lạnh lùng đáp mày có im lặng cho tao đi làm không cái loại mày là chung tâm mất đoàn kết trong gia đình này cái loại mày và thằng cha một ruột cút đi ,tôi còn nhớ lúc tôi 3 tuổi rõ ràng lớp của tôi đầu tiên ở gần như vậy nhưng mẹ lướt qua thật nhanh đến đón em gái trước có đón em gái xong rồi bà ấy cũng quên không đón tôi khi lớn lên tôi trong mắt bà không khác gì nơi bà chút giận dù bà ấy ko đánh tôi nhưng luôn mắng chửi bới tôi thậm tệ về bố tôi lúc tui ko làm sai gì cũng bị đánh có lần tôi không may va vào giày của ông ấy ông lấy giày đó đánh tôi rõ ràng là con gái làm sai nhưng tôi là người bị đánh tôi chưa từng được giá đình tổ chức sinh nhật một lần dù tôi có sinh sỏ thế nào mẹ tôi cũng lấy cớ là ko có tiền n

... Xem thêm
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
18
1
3
Xem thêm bình luận
Tâm sự nhỏ của em ...

E dạo này rất thèm khát tình yêu của bố và mẹ,bố và mẹ em ly hôn lúc em ms 4 tuổi.Từ bé,em đã kco đầy đủ tình yêu thương của cả 2 bame.E sống cùng mẹ,nhớ bố lắm.Mỗi đêm,e đều nằm trên phòng khóc.Đến lớp,bạn em chêu trọc e về món đồ bố tặng em,chợt lúc đó,e dâng trào cảm xúc vì nhớ bố,e đã khóc tại lớp.Các ban luôn trêu em về làn da đen của mình.mẹ em luôn chưi,mắng em,chửi em,so sánh em và ép em học.E nhớ bố lắm,bố mặc dù hay uống rượu nhưg k đánh đập vợ con bao h,bố là ng tốt,Món đồ chơi nào e thích bố đều mua,e ở khác tp vs bố.Bố ở Yên Bái,e và mẹ,atrai ở lào Cai,xa nhau đến cả trăm km,cả năm e mới về với bố đc vài lần.E vẫn còn nhớ lúc hè,lúc đó bố dẫn em và các anh chị họ đi mua đồ ăn đêm,nhưng tối bố lại bảo em về ngủ vs bố bvi mai là e ph về lại Lào Cai,e rất buồn vì muốn ở lại chơi đêm,về nhà e k ngủ mà khóc mãi,bố vẫn kiên nhẫn dỗ e rồi bảo : " Hay bố chở con đến đó nhé " vì thấy phiền bố nên e bảo là thôi.E khóc nhìu mà bố vẫn dỗ,đến khi e về r e ms thấy nhớ bố,nhớ cái hôm

... Xem thêm
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
5
2
5
Xem thêm bình luận
Có phải mk bị tự kỉ ko?

Ai cũng có một giấc mơ bay bổng , mk cũng vậy. Đó kaf lúc đầu, đén khi lớp 7 , mk cảm thấy áp lực ,học nhiều hơn, nhiều khi còn thức đem nx . Còn ở nhà , mk ko giám đi đâu ,gặp ai .Mk không muốn giao tiếp với ai cả ,mk luôn ở trong nhà chỉ chơi điện thoại. AC mình rất hiền nhưng khi bực , họ sẽ đánh mình , mk sợ nhưng phải kìm nén,mk rất muốn nói nhưng mk sợ .Mk chỉ ước rằng bản thân ko còn trên thế giới này nữa.

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
5
2
Xem thêm bình luận
Chào bs mình năm nay 31 tuổi mắc hội chứng tự kỷ.cứ hay lờ đờ hoang tưởng những thứ ko thực suốt ngày.cam giác trầm buồ

Chào bs e năm nay 31 tuổi.khong làm được việc gì lâu dài cả.dù việc nhỏ nhoi.cuc suy nghĩ và hành động rạp khuôn.cham chạp lờ mờ.khi có ai sai biểu.còn ko thì chỉ biết chơi bời theo sở thích của mình.chán mệt lại trầm buồn lại thu về 1 góc.e ko có bạn chỉ chơi 1 mình.Có thời gian e muốn tự tử.mat kiểm soát chính mình.e đi mua thuốc chống trầm cảm uống.thì tình thần tốt lên.nhung giờ lại bị co giật.bs cho e biết e bị bệnh gì vậy.e khổ quá bs ạk

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
242
5
11
Xem thêm bình luận
Giới thiệu về nhóm
Tham gia cộng đồng Sức Khỏe Tinh Thần để đặt câu hỏi cho bác sĩ, chia sẻ câu chuyện của bạn, và tìm sự hỗ trợ về tâm lý,... Xem thêm
Trò chuyện ngay
avatar
Hỏi bác sĩ tâm lý

4

9

avatar
mình vừa chia tay 1 cuộc tình đầu tiên yêu trong vòng 3 năm mình thực sự lần đầu cảm thấy bế tắc và mình muốn tự tử 

2

9

avatar
SOS bác sĩ giúp em ạ

4

6

avatar
Làm sao để cải thiện việc duy trì cương d.ương v.ật?

3

5

avatar
Không ai quan tâm

4

4

Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!