Trầm cảm
Tại sao toi lại phải sống với những áp lực học tập, miẹt thị ngoại hình, cha thì nhậu vè lại chửi mẹ tôi nhỉ. Có phải chỉ càn toi chết đi thì tôi sẽ không phải chịu đựng những điều dó không
Tạo bài đăng của bạn
Mới nhất
Phổ biến
Đề xuất
Em tên là Mai năm nay em 14 tuổi.
có rất nhiều lần em tự nghĩ đến cái chết vì áp lực gia đình, học tập, em là chị cả trong nhà mọi chuyện điều là em cả, ngày đó em đút cơm cho em em ăn nhưng nó không ăn rồi khóc lên ba em ra chửi em được 2 câu rồi tát em một cái thật mạnh mà tới giờ em vẫn còn thấy đau. Chủ nhật đó ba mẹ em từ quê lên nhà mẹ bảo em ra rọt mía rồi chửi em đủ thứ lôi hết những cái sai của em trước kia em chửi em, em cố không khóc nhưng không được rồi em lên trước nhà ba em cũng nói mày cút khỏi nhà nha mẹ em nói con cái người ta thì giỏi giang chừng nào con mình ẩu đả chừng náy. Khi em đi học cũng vì ngoại hình không đẹp học cũng không giỏi nhà cũng không giàu nên em thường bị các bạn cô lập thẩm chí còn có những bạn bắt nạn đe dọa em hơn hết cha mẹ và các bạn em điều không tin tưởng và có chút tình yêu nào dành cho họ nữa chỉ hy vọng được về với bà vì bà nội là người em quý nhất nhưng hè em được về chơi em cứ nghĩ mình sẽ được là chính mình nhưng không, từ khi
... Xem thêmcon không hiểu sao con rất nổi nóng với bố mẹ . di học thì cười nói cười vô tri nói những thứ vô tri đến nỗi con không hiểu vì sao con cười nhưng về nhà thì t lại buồn không thích nói chuyện di học về là vào phòng xem điện thoai xong học vài rồi di ngủ k nói câu nào nằm lướt mạng thấy cái gì con đầu tủi thân khóc đến nỗi mắt sưng
tớ bị trầm cảm, gia đình tớ k tin chuyện này, tớ có cắt cổ tay, rạch tay, rạch đùi ,uống thuốc quá liều. tớ cũng k phải ng lớn gì, cũng trong tuổi vị thành niên thôi , tớ có yêu một bạn ở xa gần một năm nhưng mà khá áp lực, tớ là học sinh giỏi và tớ cũng áp lực, tớ có em bốn tuổi và nó cũng làm tớ rất mệt, tớ khó chịu với mọi chuyện, bên ngoài lúc nào cũng vui vẻ năng động, ồn ào vô cùng nhưng lại để ý lời ngkhac nói, tớ dễ khóc hay buồn và luôn hướng tới việc tự sát ạ, tớ cần suy nghĩ của mọi ng, k cần an ủi đâu ạ. mọi ng có thể hỏi tớ, tâm sự với tớ tớ sẽ đồng cảm hết mức có thể ạ
Em đang là học sinh. Em thường xuyên có ý nghĩ muốn làm hại mọi người. Em cảm thấy không còn cảm nhận rõ cảm xúc nữa. Có những lúc em vui cười nhưng đó chỉ là cười vì sự hài hước hoặc không là nụ cười nhợt nhạt giả tạo. Buồn cũng không hiểu rõ buồn là ntn, đôi khi tức giận nhiều. Nhưng rồi sao mọi cảm xúc thì lại thấy buồn chán, mệt mỏi. Em hay quên, có khi em muốn quên những kí ức và em đã quên nhưng có khi chuyện của tối hôm qua, sáng nay em quên liền. Em cảm thấy nhợt nhạt. Hay tại em suy nghĩ quá nhiều? Em không thể dừng suy nghĩ được, không suy nghĩ cũng sẽ tưởng tượng. Chẳng tịnh tâm được. Cũng có vài chuyện gây sốc (hoặc có thể là kinh khủng) mà em đã làm. Đôi khi em cũng có suy nghĩ xúc phạm tôn giáo và người khác liên tục. Hiện tại em chẳng có hứng thú với mọi thứ. Em đã bắt đầu thấy các vụ án kể cả giet người bình thường. Em cũng đã từng và đang suy nghĩ đến giet người. Rốt cuộc thì em đang bị gì và phải làm gì? Liệu có khi nào một ngày nào đó, em trở thành phạm nhân không?
mình mệt mỏi với cuộc sống này rồi ,mỗi khi bố mình nhờ mình mà mình ko nghe rõ rồi hỏi lại bố lại chửi là mày bị điếc à ,mình rất sợ và buồn. Khi trông em mà lỡ làm em bị sao thì bố sẽ mắng và đánh mình lúc đó mình muốn khóc nhưng ko dám vì khóc sẽ bị đánh thêm .Mình chỉ biết trốn ở đâu đó ngồi khóc rồi nhìn vết bầm tím càng thấy tủi thân mình chỉ muốn chết thôi !
Bài kiểm tra về trầm cảm được sử dụng phổ biến là Thang đánh giá trầm cảm của Beck (Beck Depression Inventory - BDI) hoặc Thang đo trầm cảm PHQ-9. Tuy nhiên, "bài test trầm cảm cười" không phải là một phương pháp chẩn đoán chính thức.
Có thể ý của bạn là nói đến tình trạng trầm cảm cười (smiling depression). Đây là hiện tượng mà người mắc trầm cảm vẫn có thể giữ được vẻ bề ngoài vui vẻ, cười nói và dường như có một cuộc sống bình thường. Tuy nhiên, bên trong, họ vẫn cảm thấy buồn bã, mệt mỏi và gặp khó khăn trong cuộc sống.
Một số dấu hiệu của trầm cảm cười:
Em đang không biết vấn đề của bản thân, nhưng em sẽ tường thuật nhanh về những lần trước của em. Bởi vì em muốn biết em đã mắc những gì.
Khoảng thời gian em cấp 3, lớp 10. Em không thể kết nối với các bạn cùng trang lứa. Em có thể nói chuyện, nhưng hơi khá ngượng ép bản thân. Em có thể nói với những anh, chị lớn hơn và thoải mái. Đối với môi trường học tập, phương pháp học tập bắt đầu ép bản thân mình nhớ để làm bài kiểm tra chứ không phải là học, em càng chán tới trường. Em không hối hận vì bây giờ em biết học sẽ trông như nào.
Sau 2 năm, khoảng độ em 17-18 tuổi, em ra Sài Gòn để làm việc, theo bản thân em thì em biết đó là trầm cảm. Em trầm cảm trong vòng 5 tháng, trong đầu em luôn là câu hỏi em sống để làm gì.
Và biểu hiện khác như là không có khả năng đưa ra quyết định, dù chỉ cơ bản như là nên đi cafe cho khuây khoả hoặc ở trọ đọc sách. Vì mỗi thứ đều có hai mặt, và mỗi mặt đều rẽ nhánh ra các yếu tố khiến em không thể lựa chọn.
Và em lúc đó không có nh
... Xem thêmBây giờ bạn có thể chủ động tham gia bằng cách đăng bài, bình luận, và vote bài viết
Lấy lời khuyên từ các Bác sĩ, Chuyên gia, và Đại sứ cộng đồng.
Chia sẻ kinh nghiệm của bạn cho những thành viên khác cần lời khuyên.
Hoạt động năng nổ và trở thành một Đại sứ cộng đồng bằng cách thu thập điểm.