Từ nhỏ em được mọi người cho rằng bị tự kỉ vì em không muốn tiếp xúc với ai cả. Đến khi lớn thì có chút cởi mở hơn nhưng đôi khi gặp chuyện gì quá sức chịu đựng ( có thể nhẹ đối với người khác ) Em không làm chủ được bản thân, tự làm đau mình và nghĩ đến cái chết.
Lúc nhỏ em có dùng dao lam để rạch tay, sau này em lại cho nó là trẻ trâu nhưng khi em có chuyện em lại nghĩ đến phương án ấy, em vô thức cào tay, cào mặt đập đầu vào tường.
Em hiện rất bất ổn không biết phải như nào cả... Người nhà em lại không hiểu...Em rất mệt mỏi, không biết giải bày với ai cả...Giúp em với