Xin chào bác sỹ! Em không biết mình có thực sự bị trầm cảm hay không. Nhưng hơn 1 năm nay em luôn kiềm chế nghĩ đến việc tìm cách tự sát. Hằng ngày thức dậy em không biết làm gì, làm sao để nhanh qua ngày để tối có thể về nhà nhốt mình trong phòng. Làm sao để có thể chết đi một cách ít đau đớn nhất. Ý nghĩa của cuộc sống này là gì? Tại sao em phải cố gắng nhiều đến như vậy chỉ để tồn tại mà thôi? Có hay không có em phải chăng có sự thay đổi quan trọng nào?
Tất cả mọi người đều nói em có nhan sắc, có công việc, tài giỏi, có gia đình yêu thương thì làm sao mà trầm cảm được. Tuy nhiên đó là những gì em đang cố để mọi người nhìn thấy. Em thật giả tạo! Mọi vấn đề em gặp phải, em đều trốn tránh và che đậy nó. Để rồi bóng ma quá khứ cứ quay lại để hành hạ em. Em biết bản thân phải đối mặt và giải quyết nó, nhưng cứ nghĩ về nó là tim em như nghẹt lại, em không thở nổi, sợ hãi, đầu óc trống rỗng thừa biết phải làm gì nhưng không tài nào đứng dậy làm nổi.
Hiện tại em