avatar

Tạo bài đăng của bạn

Hỏi bác sĩ miễn phí

Icon heart

Đăng bài chia sẻ

Mất bố

Ngày 29/2 âm lịch, cháu đã mất bố mãi mãi. Cháu thấy hối hận vô cùng, cháu đã không quan tâm bố lúc bố còn sống. Cháu đã luôn mong mỏi có một người luôn gọi điện cho cháu, nhưng cháu lại ko nhận ra rằng là cháu có, chính là bố cháu. Khi bố gọi, chỉ thỉnh thoảng cháu nghe máy, hầu như là cháu lại không nghe. Cháu đi học đh, để bố ở nhà một mình. Khi cháu về quê, cháu lại không ra thăm bố, cho dù người nhà có bảo ra thăm cháu cũng không ra. Bố cháu yêu thương cháu biết bao, cháu lại để những kí ức xấu ảnh hưởng, lại đẩy khoảng cách bố con ra xa. Cháu không nghĩ, lần cuối gặp bố lại là hôm tết, lần cuối nói chuyện qua điện thoại lại là 14/3 dương. Bố cháu ra đi một mình, không ai chứng kiến. Bố cháu hẳn phải cô đơn biết bao. Bố cháu ốm, bố khônh khoẻ, nhưng dường như cháu không bao giờ để tâm đến. Khi đi học xa, cháu cũng ít trò chuyện với bố. Bây giờ cháu ân hận quá, cháu hối tiếc quá. Cháu xem lại mọi trang xã hội của bố cháu, cháu buồn lắm. Bố là người tích cực, bố sẽ khó tính với n

... Xem thêm
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
45
3
2
Xem thêm bình luận
con rất cần được giúp đỡ

Năm nay con học lớp 9, con bắt đầu thấy bản thân nhạy cảm, có xu hướng dễ khóc khoảng 1 năm gần đây. Mỗi khi có xích mích với mẹ, hay điểm số không như ý muốn là đầu óc con lại quay cuồng, luôn muốn cào cấu, thậm chí rạch tay. Nhưng khi con bình tĩnh lại, con luôn tránh những cảm xúc tiêu cực ấy ra và không bao giờ có ý nghĩ đó.


Tuy nhiên, dạo gần đây, con áp lực bài vở rất nhiều, áp lực thi chuyên, con từ một bạn học giỏi luôn trong top 3 lớp thụt lùi đi, từ những điểm 9, 10 giờ chỉ còn 8 hay 8.5 điểm. Con bế tắc lắm, con chẳng thể tâm sự với mẹ bởi mỗi lần con ngỏ ý là mẹ và con lại to tiếng, giận hờn nhau, bạn bè thì chẳng một ai hiểu tâm tư của con, chúng luôn nghĩ con đang làm quá về điểm số của mình.


Con khóc nhiều hơn, con bắt đầu muốn chết và thi thoảng khi con tiêu cực, ý nghĩ muốn rạch tay lại càng thôi thúc con. Con đã cố suy nghĩ tích cực, viết nhật kí nhưng chẳng hề ổn, con cảm giác con đang sống sai với bản thân. Con rất cần ai đó để tâm sự.

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
18
2
2
Xem thêm bình luận
chào bác sĩ

em và bạn gái yêu nhau một thời gian khá lâu. và sống chung với nhau môt thời gian bọn em xác đinh đi đến hôn nhân. có nhiều chuyện em nói với bạn gái. như việc để cô giữ thẻ ngân hàng nhưng có thể do áp lực xây nhà và kết hôn khiến em quên và chưa làm ngay được để cho hợp lí. rồi một ngày đột xuất cố ấy nói dừng lại. em đến gặp trực tiếp cô ấy nói em không có chứng kiến. cô ấy có người khác và hết tình cảm với em trong khi bọn em vẫn đang chung sống với nhau va chờ làm nha xong là cưới. em rơi vào trạnh thái buồn đau khổ và sốc vì tình cảm dành cho cô ấy quá nhiều. cố gắng năn nỉ mong cô ấy suy nghĩ lại con noi chuyện với bố mẹ cô ấy để mong bô mẹ cô ấy khuyên để cho em có cơ hội sửa sai. nhưng cô ấy vẫn không hồi âm gì cho em binh thường cô ây se xóa kết bạn trên mạng xã hội của em nhưng lần nay cô ấy vẫn để nên em vẫn thường xuyên liên lạc. nhắn tin hay gọi điện nhưng cô ấy vẫn không trả lời .em còn nhờ mẹ đẻ em gọi cho cô ấy nhưng vẫn không được cô ấy hồi đáp

... Xem thêm
Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
29
5
3
Xem thêm bình luận
Bị trầm cảm nặng

Bác sĩ ơi năm nay con 14 tuổi hồi nhỏ con không có mẹ ba con đánh me con rồi mẹ con bỏ đi ẵm con nhưng bà con bat lại khi ấy con mới 1 tuổi ở bên ba con đi nhậu về thường xuyên đánh đập con dan đến con bị tự kỷ lớn lên con có dấu hiệu của trầm cảm ,hay khóc , tức giận dô có mặt con xanh lè , mắt thâm quan con nên làm sao hả bác sĩ


Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
17
4
5
Xem thêm bình luận
Lo lắng sợ hãi

Em đã từng bị lộ video nhạy cảm điều đó khiến em cảm thấy rất xấu hổ và sợ hãi. Sau đó em đã phải chuyển trường tuy vậy em vẫn không thể thoát khỏi sợ hãi, em luôn nghĩ là mọi người đang xăm soi cười cợt em. Em lúc trước đã rất nhạy cảm, sau chuyện đó em vừa cảm thấy hối hận vừa lo sợ qua từng. Em không có bạn thân cũng không biết giải tỏa như thế nào. Xong từ hồi đầu tháng 2 vừa qua ba mẹ e cãi nhau và rồi giận nhau, sống dưới sự chi ếntranh lạnh của ba mẹ e càng mệt mỏi hơn và buồn lòng nhiều, tự cảm thấy mình vô dụng nhiều hơn. Tính tình cũng trở nên cáu gắt lúc nào cũng khó chịu, đi kèm với sự sợ hãi mọi người sẽ biết chuyện trong quá khứ của mình, chán nản với tất cả mọi chuyện bỏ bê việc học không hứng thú với tất cả mọi chuyện chỉ muốn trốn trong phòng, mọi lần nhà có khách hay hàng xóm trong đầu em lại sợ hãi, lo sợ, sợ hãi chỉ muốn trốn tránh. Bây giờ em phải làm sao ạ

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
31
5
4
Xem thêm bình luận
cảm thấy trống rỗng và từ bỏ ý định sống?

em đag sống trong một gia đình có mẹ đã ly hôn với ba năm em 6t, mẹ hay đánh mắng và nói những từ khó nghe về em. Đến năm em 16t thì mẹ đi thêm bước nữa, nhưng từ đó mẹ lại càng cáu gắt với em hơn, mẹ hiểu lầm,và đánh em rất nhiều và luôn nói rằng em là tấm gương xấu cho em trai em, hiện giờ em đag cực kì tổn thương và cảm thấy trống rỗng. Em nên và phải lm j bây giờ ?

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
94
4
3
Xem thêm bình luận
Em có bị trầm cảm không ạ?

Em năm nay lớp 9, gia đình em bình thường nhưng từ cuối năm lớp 8, em dễ khóc hơn hẳn, kể cả những việc nhỏ nhất cũng khiến em có suy nghĩ tiêu cực, gia đình em cũng bình thường, mối quan hệ giữa mọi người cũng bình thường nhưng em cảm thấy luôn bị xa lánh và hay gắt gỏng với mọi người, em luôn cảm thấy mệt mỏi và tiêu cực, đôi khi em nghĩ đến việc tự tử. Em giữ kín cảm xúc trong lòng và khi đến đêm mới khóc, em không dám chia sẻ cho ai vì sợ làm phiền họ, em cứ giữ như vậy và bản thân em thấy đau và tim em đôi khi nhói và đau, kiểu như đeo mặt nạ và giấu kín bản thân không cho ai nhận ra. Nét mặt em ngày càng trầm buồn và tách biệt mình với mọi người, lảng tránh các nơi chỗ tập thể. Luôn mệt mỏi, lo âu, không kiểm soát được bản thân, tự ti, tuyệt vọng

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
35
4
4
Xem thêm bình luận
Rối loạn lo âu, lo lắng thái quá, sợ hãi, sợ chết

Chào bác sĩ và mọi người

Do vài sự cố nên con phải nghỉ học 1 năm, mọi ngày như mọi ngày con ở mãi trong phòng 1 mình, nhà con ban ngày ít người, lâu lắm con không tiếp xúc với bạn bè, dẫn đến trầm cảm, đôi lúc gặp vài sự cố gì gì đấy con đều tra wed để giải đáp thắc mắc, lâu lâu lại đọc được vài căn bệnh nặng, con cứ suy nghĩ là mình cũng bị bệnh không hề khỏe mạnh, lo lắng mãi như vậy, ba mẹ con thì sống xa đôi lúc con không có ai để chia sẻ lo lắng của mình cho mọi người biết để tham khảo ý kiến, có cách nào để cải thiện nỗi lo này không ạ, con cũng không muốn cứ sống trong nỗi sợ hãi mãi, về ban đêm lúc đi ngủ con lại càng sợ và suy nghĩ nhiều hơn, mong mọi người và bác sĩ giúp con

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
178
5
5
Xem thêm bình luận
Rối loạn ngôn ngữ, giao tiếp không tốt

Em 22 tuổi, từ nhỏ vốn ít nói chuyện lớn dần em mới phát hiện ngôn ngữ của em không diễn đạt tốt. Nói chuyện với mọi người lại không hiểu hết những gì em nói. Rất khó hòa nhập với mọi người, không thể bắt kịp những câu chuyện của họ mặc dù em hiểu. Những năm gần đây em thấy bản thân nói sai từ khá nhiều, sắp xếp câu nói lộn xộn, lủng củng khác với những gì em đã sắp xếp trong đầu. Đôi Khi giao tiếp em cũng khó tập trung nghe và không nhớ hết những gì đối phương nói. Nhiều khi em nghĩ cái này nhưng lúc em nói ra nó là cái ngược lại với những gì em đã nghĩ trong đầu. Nhiều khi em quên từ để nói nên đành phải im lặng. Những lúc cãi vã hay đàm luận em không thể nào nói ra được hết suy nghĩ của bản thân. Sau dần em sợ giao tiếp họ nói gì e đáp nấy, cũng không chủ động trong cuộc trò chuyện. Em rất buồn cho bản thân mình khi không thể giao tiếp tốt, không thể hòa nhập với xã hội.

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
10
5
3
Xem thêm bình luận
Tư vấn cho em với mn😭

Em chào mn ạ năm nay em 15t mấy tháng nay em cảm thấy rất mệt mỏi cảm giác như chỉ có thể xác k có phần hồn v, giấc ngủ chập chờn khó vào giấc làm việc k thể tập trung. Lúc trước em ăn rất nhiều nhưng dạo đây em chỉ ăn được 1/4 như ngày trước, một số việc trước kia em rất thích dần dần em cũng k còn làm nữa thay vào đấy em chỉ muốn thu mình vào 1 góc. Trước mặt mn em luôn tươi cười nhưng vào ban đêm em luôn trốn lên cầu thang để khóc thầm bởi vì em rất sợ để mn biết em khóc lại nghĩ nhiều. Nhiều lúc em cảm thấy mình rất bất hiếu luôn cảm thấy mình là gánh nặng cho gđ nên suy nghĩ tự tử luôn hằn trong em. Em còn nhỏ nhưng đã bước ra đời nhiều lúc rảnh rỗi em lại buồn vì nhớ nhà rồi tủi thân đủ thứ chỉ muốn ôm mẹ thật chặt rồi từ từ nhắm mắt lại th nhưng nhà xa quá nên 1 năm em về được vài lần... Em rất thương mẹ nhưng em cảm thấy cuộc sống này quá đỗi ngột ngạt em nghĩ mình không thể bám trụ được nữa bây giờ em chỉ cần 1 liều thuốc ngủ th cuộc sống có phải hà khắc với em v k

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
13
4
3
Xem thêm bình luận
Giới thiệu về nhóm
Tham gia cộng đồng Sức Khỏe Tinh Thần để đặt câu hỏi cho bác sĩ, chia sẻ câu chuyện của bạn, và tìm sự hỗ trợ về tâm lý,... Xem thêm
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!