Các thành viên của cộng đồng Hello Bacsi ơiii,
Nhằm tri ân sự ủng hộ và đồng hành của tất cả bạn đọc, Hello Bacsi tổ chức chương trình
... Xem thêmTạo bài đăng của bạn
Mới nhất
Phổ biến
Từ trước đến nay việc uống thuốc đều phải theo toa của bác sĩ đã là một quy định tuy nhiên Việt Nam là một trong những nước mà người bệnh thường tự điều trị những bệnh thông thường, thuốc cũng có thể tự mua không cần biết phản ứng của chúng ra sao khi kết hợp với nhau.
Thuốc chống trầm cảm, thuốc giảm đau, chống nhiễm trùng do nấm và thuốc làm giãn cơ là những loại thuốc như thế, phải rất thận trọng khi sử dụng, vì sự kết hợp sai có thể gây ra hậu quả nghiêm trọng, thậm chí chết người.
Theo dữ liệu từ Trung tâm kiểm soát dịch bệnh Mỹ, có gần 28% những người trong độ tuổi từ 20-59 có thể phải sử dụng nhiều loại thuốc cùng lúc tại một hoặc nhiều thời điểm nào đó. Chuyên gia dịch tễ học, Bác sỹ y khoa Leonard Paulozzi cho biết trong một số trường hợp, việc sử dụng nhiều loại thuốc cùng lúc là cần thiết, nhưng sự kết hợp sai các loại thuốc này có thể gây những hậu quả nghiêm trọng. Sau đây là nội dung bài viết của tạp chí Time về một số thông tin cần lưu ý khi kết hợp các lo
... Xem thêmDạo này sức khỏe về thể chất và tinh thần của tôi xuống dốc rõ rệt, cảm thấy như mình có dấu hiệu bị trầm cảm.
Từ trước giờ, chưa bao giờ tôi trở nên yếu đuối như thế, muốn tìm cách vực dậy bản thân để mạnh mẽ trở lại. Tôi hay đặt mục tiêu và nỗ lực để đạt được nó.
Gần đây, tôi gặp nhiều áp lực vì kỳ vọng vào bản thân quá nhiều, rồi áp lực từ người thân. Tôi rất dễ khóc, sức khỏe giảm sút hẳn, tinh thần không đươc tốt vì nhiều điều xảy ra không theo mình mong đợi, rồi áp lực từ công việc đến học hành, gia đình.
Thật sự, tôi bỡ ngỡ vì lần đầu rơi vào tình trạng kiệt sức như hiện tại. Tôi muốn tự vực dậy bản thân bằng hành động, tự thay đổi suy nghĩ. Rất mong mọi người có thể cho tôi lời khuyên.
Tôi 25 tuổi, không công ăn việc làm, suốt ngày ở nhà ăn, ngủ, chơi, không có mục tiêu trong cuộc sống. Gần đây tôi rất chán nản về chuyện này, muốn thay đổi, trở ngại là tôi đang bị mất niềm tin vào bản thân. Tôi không giỏi giao tiếp dù không phải người khó gần, khó hòa nhập với mọi người xung quanh, thêm nữa còn bị nói lắp nên càng chán nản.
Dần dần, tôi mất niềm tin vào chính mình, luôn coi mình là kẻ bất tài, vô dụng. Cứ như vậy nên mãi tôi không thoát ra được khỏi vòng luẩn quẩn. Mong mọi người cho tôi lời khuyên, giải pháp để thoát khỏi tình cảnh này.
Chào bác sĩ
Từ nhỏ đã nhìn mọi thứ bằng màu hồng, tôi còn là người sống tình cảm, yếu đuối, dễ tổn thương
Rồi thời gian dần trôi, tôi nhận thức được ở xã hội hiện tại con người luôn đối xử với nhau không thật lòng, dối lừa, giả tạo, lợi dụng... Mặt khác, bản thân lại không tự làm được gì nên hồn, vẫn dựa dẫm gia đình, bị tổn thương vì những lời nói của người khác, hay bị bận tâm vì những chuyện nhỏ nhặt rồi lại tự buồn, . Những thực tại đó làm tôi suy nghĩ tiêu cực, hay cáu gắt với gia đình, thu mình, hạn chế tiếp xúc với mọi người, ít gặp bạn bè, bị người thân nhận xét là ngày càng xấu tính, vô tâm, ích kỷ.
Ở tuổi 25 nhưng tư duy của tôi chưa đủ trưởng thành; ngoài việc tự nhận thấy mình là người yếu kém, không có mục tiêu, không có định hướng cho tương lai, không thấy thích thú với điều gì, cứ cố thúc bản thân phải nhanh trưởng thành. Tôi chỉ mong sớm thay đổi mình, thoát khỏi bản thân của hiện tại mà suy nghĩ tích cực hơn, có điều không biết phải làm thế nào. Mo
... Xem thêmChào bác sĩ
Tôi là nữ sinh năm 1998, đang trong độ tuổi trưởng thành nhưng lại không biết cách trò chuyện cùng mọi người. Tôi thường lảng tránh đám đông, khi học nhóm trong lớp tôi bị yếu thế và không biết mình nên nói gì nên thường im lặng để các bạn khác thảo luận. Tôi không biết cách giữ gìn cho mối quan hệ bạn bè lâu dài nên tới giờ không có bạn. Tôi làm quen họ rất nhanh, chỉ trong tích tắc nhưng lại không biết mình cần phải nói chuyện gì để giúp bạn mới quen có thể thân thiết với mình hơn, ngoài trừ nói về gia đình thì tôi khá mập mờ mọi thứ khác.
Tôi nói chuyện không hay, không lôi cuốn người nghe nên tự mình rút ra khỏi đám đông, không muốn họ vì mình mà thấy chán nản và mất hứng thú trò chuyện. Người thân lẫn người ngoài tôi không biết nói gì, lâu dần tôi mất kết nối với mọi người xung quanh.Tôi không có ngoại hình ưa nhìn, mặc cảm vì điều đó nên không bao giờ dám ra đường mà không cần khẩu trang, đi mua đồ tôi mới đi ra đường cần khẩu trang, chính vì
... Xem thêmBây giờ bạn có thể chủ động tham gia bằng cách đăng bài, bình luận, và vote bài viết
Lấy lời khuyên từ các Bác sĩ, Chuyên gia, và Đại sứ cộng đồng.
Chia sẻ kinh nghiệm của bạn cho những thành viên khác cần lời khuyên.
Hoạt động năng nổ và trở thành một Đại sứ cộng đồng bằng cách thu thập điểm.