Trầm cảm cười
Con là sinh viên năm nhất. Con tự thấy cảm xúc của bản thân ngày càng tệ đi. Cấp 3 con đã có những ngày tháng vui nhất cuộc đời, nhưng bố con chưa từng hài lòng về điều đó vì con đã tự quyết định trái với ý bố. Giờ lên đại học con cũng không học vào trường con yêu thích trước áp lực của gia đình được. Điều đó làm con dần trở nên khủng hoảng và sợ hãi tột độ. Càng ngày con càng mất hứng thú với những thứ con từng yêu thích và thu mình nhiều hơn. Con chưa từng có thể trải lòng hay tâm sự với ai trong gia đình cả tại không ai muốn thực sự lắng nghe. Con từng bị bạo lực học đường hồi cấp 2 nhưng chưa từng nói gì với trong nhà. Con có thể nói chuyện với bạn bè nhưng không thể nói chuyện thoải mái với bố hoặc chị được. Giờ đây con xa bạn bè và cảm thấy như đang dần bị bóng tối bủa vây, bị chìm vào đầm lầy, thậm chí không muốn thoát ra nữa. Con vẫn sinh hoạt bình thường, vẫn cười nói vui vẻ, nhưng khi chỉ có một mình thì con lại ngồi thẩn thơ vô định và cảm giác không muốn được sinh ra. Co
... Xem thêm