Nên làm gì khi tinh thần bị kiệt quệ không muốn sống?
Gần đây tâm lý của em luôn có vấn đề, em dễ trở nên buồn bã, không kiểm soát được cảm xúc, đôi khi rơi nước mắt vô cớ. Em thường suy nghĩ cực đoan dù đã 20 tuổi. Em không kể với ai vì chẳng ai muốn nghe em nói cả, nếu em kể thì hầu như đều phàn nàn em làm quá lên. Đôi lúc khi nhìn vào những vật vô tri, em chỉ mong muốn trở thành vật giống bọn chúng. Em từng nghĩ đến việc 44 để tâm hồn nhẹ nhàng hơn, không còn lo lắng nữa, nhưng em lại chưa đủ dũng khí để làm vì em sợ đau. Em trở thành như thế do một phần em bị ám ảnh đòn roi từ nhỏ, lớn lên em luôn dễ sợ bất cứ thứ gì, ngay cả tiếng ồn cũng đủ làm em giật mình và hoảng loạn. Trong khoảng thời gian gần đây, gia đình em thường xuyên có mâu thuẫn, điều đó khiến em bắt đầu lo lắng đến mức không mở miệng nói ra được, chỉ có thể chui vào một góc mà khóc. Đôi khi em còn suy nghĩ nhiều liệu mọi chuyện có phải do mình gây ra không, nếu em không còn sống nữa thì gia đình em có còn buồn bã mà thay vào đoa họ vui vẻ trở lại không?







































