mình thật sự rất mệt mỏi, mẹ cứ liên tục so sánh mình với người khác, mình học không giỏi nhưng mà mình đã cố gắng hết sức rồi, mình đâu muốn học tệ, mà sao chẳng ai hiểu cho mình, bạn bè trường lớp đều xa lánh mình, cô chủ nhiệm như đang chèn ép mình, có lần cô còn lớn tiếng với mình trước lớp, mình là một người rất nhạy cảm và sợ đám đông nên việc đó đối với mình như là địa ngục, mẹ mình kêu mình hiểu cho mẹ vậy ai là người hiểu cho mình? cảm xúc mình bị dồn nén quá nhiều nhưng mỗi khi mẹ mắng mình chẳng dám ho he 1 lời nào, mình thuộc dạng người suy nghĩ rất rất rất nhiều, mọi chuyện nhỏ nhặt mình cũng suy diễn tới những trường hợp tệ nhất và muốn chọn cái chết để chấm dứt tất cả, mà mình chẳng có ai để tâm sự hay giải bày cảm xúc cả, mình không chịu đựng nổi nữa, lúc nào mình cũng suy nghĩ đến cái chết, có cách nào chết bình yên và không quá đau đớn không vì mình rất sợ đau.