Lời tạm biệt thế giới.

Mình 32 tuổi , hiện tại không tình yêu cũng chẳng có công việc . Nhưng trước nay mình vẫn tự tin về giá trị của bản thân, sống phóng khoáng và tình cảm , k chi ly vật chất, suy nghĩ về sự việc và con người luôn theo hướng tích cực, và quan trọng chưa bao giờ mang suy nghĩ tim kiếm lợi ích cho bản thân bằng thiệt hại của người khác .

Ấy thế mà , trong vòng hơn nửa năm nay, mình tự biến mình thành con người lạ lùng đến mức chính mình còn phải sợ hãi . Khởi đầu cũng chỉ vì vướng vào đỏ đen với giá trị chưa bằng nửa ngày công của mình vào thời điểm đó . Rõ ràng là mình không quan tâm khoản thua đó nhưng tối nằm buồn lại nạp tiền vào tiếp tục ,rồi ngày qua ngày , tâm lý giải trí ban đầu hoá thành sự ăn thua, cay cú cũng những giá trị con số nạp vào tăng liên tục theo cấp số nhân. Mình bắt đầu chuyển hoá lòng tin của anh em , bạn bè, người thân thành những giá trị mình từng xem là tầm thường nhất. Đến mức những người thân nhất không còn 1 chút niềm tin nào dành cho mình thì mình vẫn lợi dụng 1 chút lòng thương hại cuối cùng của họ để có chi phí gỡ gạc dù trong lòng tự biết cơ hội là 0.0% .

Đến khi mất hết , nhìn lại xung quanh, không còn ai quan tâm, tin tưởng, không còn ai giải bày tâm sự, bạn bè xa lánh, anh em coi thường . Mỗi ngày thức dậy mở đôi mắt nhìn cuộc đời qua 1 màu u ám , tai ù lên khi người thân mắng nhiếc, xỉa xói . Tay chân run lên mỗi khi bị xoáy vào nỗi đau. Tim đập, thở dồn dập khi đối diện người khác .

Nơi ấm áp nhất mình muốn trở về mỗi khi bị thương giờ đây chỉ có ánh mắt ghẻ lạnh, lời nói kỳ thị , hành động châm biếm, cử chỉ khinh thường . Ngồi trong căn phòng của chính mình cảm giác như trong 1 cái giếng sâu , âm vang tội lỗi từ phía trên như 1 cơn mưa đá trút xuống , thật sự đau và lạnh lẽo lắm . Mình tự hiểu về tội lỗi của mình, đáng phải nhận trừng phạt , nhưng thật lòng mình chịu không nổi nữa , chắc vì mình đã nhút nhát lại còn quá yếu đuối .

Có thể mình quá tiêu cực nhưng thật sự mình đã suy nghĩ rất kỹ trong những ngày qua rồi. Mình xin phép tạm ngưng kiếp này ngay hôm nay . Ngay lúc mình đưa ra quyết định đó bỗng nhiên bất giác mình lại nhoẻn miệng cười, cảm giác nhẹ nhàng đi nhiều lắm .

Mình đăng bài không phải để nhận lời khuyên tiếp tục cuộc sống . Cũng k dùng răn đe cảnh báo gì cả . Chỉ muốn tâm sự câu chuyện của bản thân 1 chút thôi .

Cảm ơn những ai đã đi qua và đọc hết bài này .

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận

0 bình luận

Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!