Chẳng hề muốn đến lớp chịu đựng của sự bao lực học đường.
Chào mọi người,
Hôm nay mình muốn chia sẻ vài câu chuyện của mình. Bắt đầu là năm mình học lớp 11, ( bạn A thấy được đoạn tin nhắn k tốt của mình với bạn mình nói về A) A đọc và chụp lại được xong r chúng mình cùng 3 mặt 1 lời với nhau. Mình bị yếu thế và từ đó A lấn lướt mình hoài. Kiếm chuyện với mình, bắt nạt, xỉa xói mình với kéo theo nhiều bạn bè k chơi với mình và xỉa xói mình. Dần dần cả lớp chẳng ai muốn chơi với mình. Lâu lâu mình đi học về, trong balo của mình hay có rác vỏ kẹo. Mình bị vu oan và chẳng ai dám đứng ra dám nói giúp mình. Mình làm tổ trưởng, tổ phải thuyết trình, chẳng ai làm, một tay mình làm hết và mình k dám nói với thầy cô như v, mình nói là nhóm cùng làm để ai cũng có điểm và mình sợ xích mích hơn. Mỗi ngày đi học, mình chẳng muốn đến lớp chút nào. Mình chẳng muốn có kỉ niệm nào với lớp khoảng thời gian đó.
Đến năm lớp 12, mình có ý định CHUYỂN LỚP đến lớp có bạn bè của mình. Trường mình cuối năm thường sẽ có 1 lớp bị tách ra và đó là lớp của bạn thân mình. Bạn thân mình chuyển vô lớp này và khuyên mình cố gắng ở lại đi và sẽ giúp mình vượt qua. Nên mình ở lại. Mình vẫn tiếp tục bị bao lực học đường cụ thể là bạo lực ngôn ngữ là đa số như thế. Bạn khác cho dù bị phạt mà quên mà k làm chịu phạt thì cũng chẳng sao, còn mình thì phải bị cho đủ. Mình hỏi bài thì có người chỉ mình, mình quý lắm, còn có những bạn lúc trước thân thiết với mình, nhưng giờ đây mình hỏi bài thì khinh mình ra mặt, phiền tới bạn. Mình cũng chẳng biết nhờ ai. Bạn bè mình ngoài lớp, thì dễ. Còn bạn thân của mình, lúc mình sai thì bạn nói rõ, cũng đc ha, với cả thêm khinh mình nữa lâu lâu còn xúc phạm mình, bạn đó đôi khi vui vẻ thì nói chuyện giúp mình k thì cũng cô lập mình. Mình nói việc mình bị xỉa xói với Cô chủ nhiệm, Cô nói:” thôi kệ đi, kệ tụi nó”. Xong r Cô nói với lớp Cô la những bạn đó và Cô giải hoà cho mình. Từ hôm đó, nhiều bạn nói chuyện lại với mình, những bạn từng bắt nạt mình cũng v, mượn viết của mình thôi mà mình vui hạnh phúc muốn khóc z á...Rồi một hôm, Cô nói lớp phải tổng vệ sinh lại cùng nhau, mà hôm đó mình có tham gia 1 cuộc thi cờ vua trong trường, mình có nói với lớp trưởng và bạn bè xung quanh cũng biết. Đến khi mình thi xong mình ở lại 1 lát vì còn em của mình, xong sau đó mình về lớp phụ giúp, thì lúc đó mình sốc luôn. Bạn bè lớp những bạn còn ở làm kể cả lớp trưởng thì la nạt mình lớn tiếng, mình lại muốn cầm phụ gì thì các bạn muốn xua đuổi, các bạn nói các bạn làm mệt gần chết, muốn gần xong hết r.
< Cô chủ nhiệm mình hay la mình, Cô dữ lắm. Mỗi lần Cô la, dù đúng hay sai mình đều ngẹn ở cổ như sắp khóc v, mình cũng muốn mạnh mẽ hơn để phản bác lại, nhưng mình khó làm đc, mình cũng rất cố gắng>
Mình viết bài này, chỉ còn có 60 ngày nữa mình sẽ đến với kì thi thptqg và trước khi thi trường sẽ phát lại cho học sinh cuốn SỔ ĐOÀN VIÊN, năm lớp 11 mình làm bí thư, mình có ghi vào sổ nhận xét của mình về các bạn trong lớp, mình k ngại, ghi thẳng thắn( như bạn A vô lễ với giáo viên, bạn khác thì k tôn trọng bạn bè,...) mình ghi có 4 5 bạn v, mình ghi dựa trên sự kiện có thật k phải chỉ với mình và với người khác. Mình cũng hối hận vì mình k ghi tốt hết để mình nhẹ nhàng và yên bình hơn, mình sợ sắp phát cuốn SỔ ĐOÀN ra. Mình luôn lo âu, lo lắng về chuyện này,4 5 bạn này biết được thì sẽ gây khó khăn với mình và chẳng ai muốn bênh mình cả, nó gây áp lực nặng nề với mình với cả chuyện mình bị bạo lực học đường hằng ngày. Cám ơn ai đó đã đọc bài viết của mình, mình rất mong trường học là ngôi nhà thứ 2, ngôi nhà yêu thương với các bạn học sinh và dù cho sau này khi nhớ lại thì ai cũng muốn nhớ và muốn được trở về 1 lần nữa.
Bị bạo lực ở trường nên nói cho gia đình biết ko nên giấu. Còn về nhà ba mẹ nhắc nhở con cái học hành là chuyện bình thường em ko nên buồn lòng, nếu cha mẹ ko quan tâm ko nhắc nhở chị nghĩ nó còn đáng lo hơn đấy. Chúc em vui, suy nghĩ những điều chị chia sẻ nhé.
Mến chào cháu,
SUNNYCARE rất hiểu những gì cháu đang trải qua thật không dễ dàng chút nào. Cảm giác phải chịu đựng sự tổn thương và bạo lực từ môi trường học đường đã khiến cháu cảm thấy cô đơn, bất lực, và áp lực. Việc cố gắng cười dù trong lòng đầy nỗi buồn và mệt mỏi là một điều rất can đảm, nhưng đừng quên rằng cháu hoàn toàn có quyền chia sẻ những cảm xúc của mình với ai đó mà cháu tin tưởng.
Có một số điều cháu có thể cân nhắc làm để giúp bản thân vượt qua giai đoạn này:
Học cách yêu thương bản thân: Những gì cháu đang phải đối mặt không định nghĩa giá trị của cháu. Hãy ghi nhớ rằng cháu là một người có giá trị và xứng đáng được tôn trọng. Cố gắng tìm những hoạt động làm cháu vui vẻ và giúp cháu cảm thấy thư giãn, như đọc sách, vẽ tranh, hoặc nghe nhạc. Bất cứ giải pháp nào giúp cháu cảm thấy tích cực, SUNNYCARE đều khuyến khích. Nhưng cháu hãy nhớ nhé, các giải pháp tiêu cực, làm ảnh hưởng sức khỏe của cháu sẽ không được khuyến khích, bởi các giải pháp ấy chỉ mang lại sự xoa dịu tạm thời nhưng lại để lại hậu quả lâu dài. Chúng không giúp cháu giải quyết vấn đề thực sự và có thể làm tổn hại đến cơ thể, tinh thần của cháu, khiến cháu thêm mệt mỏi và khó thoát ra khỏi vòng xoáy của áp lực. Thay vào đó, SUNNYCARE khuyến khích cháu hướng đến những cách giúp cải thiện bản thân một cách tích cực và bền vững. Việc chăm sóc bản thân, yêu thương chính mình và tìm đến những người đáng tin cậy để hỗ trợ sẽ giúp cháu dần dần vượt qua khó khăn và xây dựng một tương lai tươi sáng hơn.
SUNNYCARE luôn ở đây và sẵn sàng lắng nghe cháu. Chúng ta có thể cùng nhau tìm cách để cháu cảm thấy mạnh mẽ hơn, và hy vọng cháu sẽ từng bước xây dựng được một cuộc sống tích cực, lành mạnh hơn. Những thử thách này rồi sẽ qua, và khi nhìn lại, cháu sẽ thấy mình đã trưởng thành và mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Yêu thưởng gửi đến cháu những chia sẻ này!
VIỆN TÂM LÝ SUNNYCARE
Xin chào! Cảm ơn bạn đã quan tâm và đặt câu hỏi, rất vui được trả lời câu hỏi của bạn như sau:
Cháu thân mến,:Trước hết, cô muốn nói rằng cô rất cảm thông với những gì cháu đang trải qua. Cuộc sống của cháu hiện tại thật sự rất khó khăn và đầy thử thách. Việc phải đối mặt với bạo lực học đường, sự chế giễu từ bạn bè, và áp lực từ gia đình có thể khiến cháu cảm thấy cô đơn và tuyệt vọng. Cảm giác như không ai hiểu được nỗi đau của mình là điều rất bình thường trong hoàn cảnh này. Cháu không đơn độc, và có những người sẵn sàng lắng nghe và hỗ trợ cháu.
Chúng ta hãy cùng nhau phân tích tình huống mà cháu đang gặp phải. Bạo lực học đường không chỉ gây ra những tổn thương về thể xác mà còn để lại những vết thương tâm lý sâu sắc. Những trải nghiệm này có thể dẫn đến cảm giác tự ti, lo âu, và trầm cảm. Cháu có thể cảm thấy như mình không có giá trị, và điều này có thể ảnh hưởng đến sự tự tin và khả năng giao tiếp của cháu với người khác. Việc không dám chia sẻ nỗi đau của mình với ai có thể khiến cháu cảm thấy bị cô lập và không được hỗ trợ.
Cháu có thể đang trải qua một số triệu chứng của rối loạn lo âu hoặc trầm cảm, điều này có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng nếu không được can thiệp kịp thời. Những cảm giác này có thể làm cho cháu cảm thấy mệt mỏi, khó tập trung vào việc học, và thậm chí có thể dẫn đến những vấn đề sức khỏe tâm thần nghiêm trọng hơn trong tương lai.
Cô muốn cháu biết rằng cháu có giá trị và xứng đáng được yêu thương và tôn trọng. Những gì cháu đang trải qua không phải là lỗi của cháu, và việc tìm kiếm sự giúp đỡ là một bước đi mạnh mẽ và dũng cảm. Hãy nhớ rằng, không ai có quyền làm tổn thương cháu, và cháu có quyền được sống trong một môi trường an toàn và tích cực.
Để giúp cháu vượt qua những khó khăn này, cô khuyên cháu nên thử một số phương pháp sau đây:
Tìm kiếm sự hỗ trợ từ người lớn: Hãy tìm một người mà cháu tin tưởng, có thể là cha mẹ, thầy cô, hoặc một người bạn thân. Chia sẻ những gì cháu đang cảm thấy có thể giúp cháu cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Nếu có thể, hãy nói với giáo viên về tình trạng bạo lực học đường mà cháu đang gặp phải. Họ có thể giúp đỡ và can thiệp để bảo vệ cháu.
Tham gia vào các hoạt động xã hội: Cố gắng tham gia vào các hoạt động ngoại khóa hoặc nhóm bạn có cùng sở thích. Điều này không chỉ giúp cháu tìm kiếm những người bạn mới mà còn giúp cháu xây dựng sự tự tin và cảm giác thuộc về một cộng đồng.
Thực hành Mindfulness và thiền: Những kỹ thuật này có thể giúp cháu giảm lo âu và cải thiện tâm trạng. Hãy dành một chút thời gian mỗi ngày để tập trung vào hơi thở của mình, hoặc tham gia vào các bài tập thiền đơn giản. Điều này có thể giúp cháu cảm thấy bình tĩnh hơn và dễ dàng hơn trong việc đối mặt với những khó khăn.
Ghi chép cảm xúc: Việc viết ra những gì cháu cảm thấy có thể giúp cháu hiểu rõ hơn về cảm xúc của mình. Hãy thử viết nhật ký hàng ngày, ghi lại những điều tích cực và những điều làm cháu cảm thấy buồn. Điều này có thể giúp cháu nhận ra rằng không phải lúc nào cuộc sống cũng tồi tệ.
Tìm kiếm sự hỗ trợ chuyên nghiệp: Nếu cảm giác buồn bã và lo âu kéo dài, cô khuyên cháu nên tìm kiếm sự giúp đỡ từ một chuyên gia tâm lý. Họ có thể cung cấp cho cháu những công cụ và kỹ thuật để đối phó với những cảm xúc khó khăn này. Các phương pháp như CBT (Cognitive Behavioral Therapy) có thể giúp cháu thay đổi cách suy nghĩ tiêu cực và phát triển những kỹ năng đối phó hiệu quả hơn.
Cuối cùng, cô muốn nhắc nhở cháu rằng cuộc sống có thể rất khó khăn, nhưng những thử thách này cũng có thể giúp cháu trưởng thành và mạnh mẽ hơn. Hãy nhớ rằng, giá trị của cháu không phụ thuộc vào những gì người khác nghĩ về cháu. Cháu xứng đáng được yêu thương và tôn trọng, và cô luôn ở đây để hỗ trợ cháu trong hành trình này.
Hãy giữ vững niềm tin vào bản thân và đừng ngần ngại tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần thiết. Cháu có thể vượt qua những khó khăn này, và cô tin rằng tương lai của cháu sẽ tươi sáng hơn.
Chuyên mục liên quan