Em muốn được quan tâm, tưởng tượng bệnh tâm lý để chữa trị

Em bị sao vậy ạ
Em lớp 9 ạ . Em rất muốn được người khác quan tâm như bác sĩ hoặc cô giáo . Em muốn mình bị mắc các bệnh về tâm lý để đc đi chữa . Em muốn mình bị ptsd . Vậy là sao , em biết nhưng em ko thể dừng lại đc . Nhiều đêm em nằm tưởng tượng ra mình là bệnh nhân nên ko ngủ đc .

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
6
5

Bạn không một mình trên hành trình này.

Đây là nơi bạn có thể tìm thấy sự thấu hiểu, những kiến thức tinh thần đáng tin cậy, đồng hành cùng bạn qua những ngày chông chênh.

Nhận hỗ trợ ngay

Bài viết tương tự

5 bình luận

Chào em,

Sunnycare lắng nghe và thấy được nỗi lòng của em 🌷. Ở tuổi lớp 9, điều em đang trải qua không hề hiếm gặp: mong muốn được quan tâm, được thấu hiểu và được yêu thương. Em đã nói rất rõ ràng rằng em muốn có ai đó chú ý đến mình, như bác sĩ hay cô giáo, và em cảm thấy chỉ khi mình có “bệnh tâm lý” thì mới được để ý, được chữa trị.

✨ Vậy em đang gặp vấn đề gì?

  • Đây không có nghĩa là em thật sự “muốn bệnh”, mà là em đang khao khát sự quan tâm và an toàn về cảm xúc. Khi chưa được đáp ứng, tâm trí em tìm cách tưởng tượng ra tình huống (như mình mắc PTSD) để hợp lý hóa mong muốn đó.
  • Việc nằm tưởng tượng mình là bệnh nhân có thể tạm thời giúp em thấy mình quan trọng, nhưng cũng khiến em lo âu, mất ngủ. Điều này không có nghĩa là em yếu đuối – mà chỉ là một tín hiệu: em cần được chăm sóc tinh thần.

🌱 Em cần làm gì ngay bây giờ?

  1. Thừa nhận nhu cầu thật sự: Em không sai khi muốn được quan tâm. Đó là nhu cầu rất tự nhiên của mọi người, đặc biệt ở tuổi em.
  2. Tìm người an toàn để chia sẻ: Có thể là một cô giáo em tin tưởng, một người bạn tốt, hoặc nếu có thể hãy tìm đến chuyên gia tâm lý học đường. Họ có thể lắng nghe em như em mong.
  3. Chăm sóc bản thân thật sự thay vì “tưởng tượng bệnh”: Viết nhật ký, vẽ tranh, tập thở sâu, hay ghi lại cảm xúc hằng ngày. Khi em chăm sóc chính mình, em sẽ bớt thấy cần “tưởng tượng bệnh” để được để ý.
  4. Điều chỉnh giấc ngủ: Trước khi ngủ, thay vì nằm tưởng tượng mình là bệnh nhân, em thử viết ra những điều nhỏ mình đã làm được trong ngày (dù rất nhỏ) để thấy bản thân có giá trị.

🌷 Điều Sunnycare muốn nhắn gửi

Em không cần phải “có bệnh” thì mới được quan tâm. Giá trị của em không nằm ở việc em có PTSD hay không, mà ở việc em là một con người xứng đáng được yêu thương. Việc em nhận ra mình cần sự quan tâm và dám nói ra đã là một bước tiến quan trọng rồi.

💌 Sunnycare muốn để lại câu này cho em:

“Đôi khi, sự chữa lành bắt đầu không phải từ việc em bị bệnh, mà từ việc em dám thừa nhận: Em cần được yêu thương nhiều hơn. Và hãy bắt đầu từ việc tự yêu thương chính mình đúng cách”

VIỆN TÂM LÝ SUNNYCARE 🌷

2 tháng trước
Thích
Trả lời

Những suy nghĩ của bạn hoàn toàn không phải là điều hiếm gặp. Việc bạn khao khát được quan tâm, muốn được người khác lắng nghe và giúp đỡ là một nhu cầu rất tự nhiên. Và có vẻ như bạn đang thấy rằng việc mắc bệnh tâm lý là một cách để nhận được sự quan tâm đó.

Điều quan trọng bạn cần hiểu là: Bạn không cần phải mắc một căn bệnh nào đó để được lắng nghe và quan tâm.

2 tháng trước
Thích
Trả lời

cần hỗ trợ gì thì bấm vô đây nha https://lp.hellobacsi.com/6854e7531e87b40012b55b53

2 tháng trước
Thích
Trả lời

Bạn gọi điện đến đây để được hỗ trợ miễn phí ngay nhé https://lp.hellobacsi.com/6854e7531e87b40012b55b53

2 tháng trước
Thích
Trả lời
Chào em, tôi hiểu rằng em đang trải qua những cảm xúc rất khó khăn và có những suy nghĩ khiến em lo lắng. Việc em muốn được quan tâm và thậm chí tưởng tượng mình mắc bệnh tâm lý để nhận được sự chú ý từ người lớn như bác sĩ hay cô giáo cho thấy em đang có những nhu cầu tình cảm chưa được đáp ứng và có thể đang gặp áp lực nào đó trong cuộc sống:

Bệnh tâm lý là những vấn đề sức khỏe nghiêm trọng, gây ra nhiều đau khổ và ảnh hưởng lớn đến cuộc sống của người bệnh. PTSD (Rối loạn căng thẳng sau sang chấn) là một tình trạng cần được chẩn đoán và điều trị chuyên sâu, không phải là điều nên mong muốn hay tưởng tượng. Việc em không thể ngừng suy nghĩ về điều này và mất ngủ cho thấy em đang rất căng thẳng và cần được hỗ trợ. Điều quan trọng nhất lúc này là em hãy chia sẻ thẳng thắn những cảm xúc và suy nghĩ này với một người lớn mà em tin tưởng, có thể là bố mẹ, thầy cô giáo, hoặc cán bộ tư vấn học đường. Em cần được lắng nghe và tìm hiểu nguyên nhân sâu xa của những mong muốn này. Tôi khuyên em nên tìm đến một chuyên gia tâm lý hoặc bác sĩ tâm thần để được thăm khám và tư vấn cụ thể. Họ sẽ giúp em hiểu rõ hơn về bản thân, những cảm xúc em đang trải qua và tìm ra cách để em nhận được sự quan tâm, hỗ trợ một cách lành mạnh mà không cần phải tưởng tượng mình mắc bệnh. Em không cần phải "bị bệnh" mới xứng đáng nhận được sự quan tâm và giúp đỡ. Hãy mạnh dạn tìm kiếm sự hỗ trợ chuyên nghiệp để em có thể vượt qua giai đoạn này và cảm thấy tốt hơn.

2 tháng trước
Thích
Phản hồi
warningMiễn trừ trách nhiệm: Mọi thông tin trên đều mang tính tham khảo, không thay thế cho việc chẩn đoán hoặc điều trị y khoa.
Chuyên mục liên quan
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!