Tâm sự nhỏ
Chào cô/chú/anh/chị/các bạn, em là học sinh sắp cuối cấp. Hồi nhỏ, em thường không hợp với các bạn nên hay bị cô lập, bắt nạt, quấy rối trong lớp ( em phải chuyển trường liên tục luôn haha). Khi lớn em cũng ổn hơn chút nhưng đó chỉ là vẻ tự tin giả tạo để che đi nỗi tự ti, sợ bị đánh giá, làm mất lòng người khác. Có một vài tình huống khiến em mất kiểm soát, như rơi vào khoảng chết chỉ biết bịt tai rồi đẩy mọi người ra. Em cũng rất hay có những suy nghĩ tiêu cực khi ở một mình, hoảng loạn, tự làm đau bản thân. Đôi khi em tràn trề năng lượng, gì cũng muốn làm, học liên tục 6 tiếng, mua sắm quá độ nhưng nhiều lúc lại chán chường đến mức không muốn bước chân xuống giường, chẳng quan tâm đến vệ sinh cá nhân. Em rất may mắn khi được sinh ra ở thành phố lớn, nơi có nhiều cơ hội học tập nhưng cũng vô cùng áp lực. Em sắp có một kì thi quan trong, nhưng vẫn chưa biết được điều mình mong muốn là gì. Em đang học chuyên Toán, môn tự nhiên khá phức tạp và thực sự không có đam mê, yêu thích gì. Em lại không dám từ bỏ để theo đuổi môn mình thích vì sợ quá muộn, không còn cơ hội cạnh tranh. Một phần vì áp lực từ giáo viên bồi dưỡng, cô rất nghiêm khắc và hay gây áp lực nên những bạn bỏ thi môn này (nói chung chuyện khá dài dòng vì tính cô cũng đặc biệt xíu). Bố mẹ rất yêu thương em nhưng luôn bênh cô giáo, cho rằng cô muốn tốt cho em. Em sợ đến trường lắm, nhất là những tiết Toán. Đôi khi em làm sai bài, không nhớ dạng cô thường đào bới, dùng những thất bại cũ của em để mắng mỏ và thỉnh thoảng nói kiểu " Bố mẹ ... thật thất vọng khi có đứa con như ...".Em có nhiều dấu hiệu của ADHD từ khi còn nhỏ như rất dễ phân tâm, không thể tập trung quá lâu khi làm bài, nghe người khác nói, dễ đánh mất đồ,... từ khi bé, điều này ảnh hưởng rất nhiều tới cuộc sống của em dù em đã rất cố thay đổi. Dù vậy bố mẹ chỉ phớt lờ và cho rằng em cẩu thả, hậu đậu, lười biếng. Em chẳng biết mình sinh ra làm gì, từ nhỏ đến lớn em thấy mỗi khi cuộc sống vui vẻ một chút thì những tổn thương đều nhanh chóng ập tới khiến em thấy mình chẳng xứng có tình yêu thương. Em bất lực với chính mình.
Cảm ơn mọi người vì đã đọc đến dòng này, em thực sự biết ơn nhiều lắm!
Chào con,
Việc phải đưa ra quyết định rời khỏi một câu lạc bộ để tập trung vào mục tiêu cá nhân là rất quan trọng và không dễ dàng, đặc biệt khi con đang lo lắng về phản ứng của thầy phụ trách. Nỗi sợ hãi và lo lắng của con là điều tự nhiên trong tình huống này. Dưới đây là một số bước có thể giúp con đối mặt và giải tỏa nỗi lo này:
Cuối cùng, hãy nhớ rằng, việc con đang làm là vì lợi ích cá nhân và phát triển sự nghiệp của con. Thầy phụ trách, nếu hiểu được lý do chính đáng của con, nhiều khả năng sẽ ủng hộ quyết định này.
Chúc con mạnh mẽ và thành công trong cuộc trò chuyện sắp tới.
Mến chào em,
SUNNYCARE lắng nghe những chia sẻ của em lúc này, rất đồng cảm cùng nỗi lo lắng này của em!
SUNNYCARE hiểu rằng em đang gặp phải một tình huống khó khăn và em cảm thấy lo lắng, sợ hãi khi nghĩ đến việc thông báo cho thầy phụ trách câu lạc bộ về quyết định rời bỏ. Tuy vậy, qua đây cũng thấy rõ em rất xem trọng câu lạc bộ này. Để đồng hành cùng em, SUNNYCARE đưa ra một số gợi ý để em xem xét thể giải quyết tình huống của mình em nhé.
- Em hãy xác định rõ lý do của quyết định rời bỏ câu lạc bộ. Em hãy viết ra những lý do tại sao em muốn tập trung vào mục tiêu của mình. Điều này sẽ giúp em tự tin hơn khi thuyết phục thầy.
- Em hãy lên kế hoạch trước khi gặp thầy. Em hãy nghĩ xem em sẽ nói gì, cách em sẽ giải thích và đề xuất những phương án thay thế nếu thầy không đồng ý. Điều này sẽ giúp em chuẩn bị tâm lý và tự tin hơn.
- Em hãy nhớ rằng thầy cũng là một giáo viên, thầy cũng có thể hiểu và ủng hộ em nếu em đã có sự xem xét thấu đáo. Em hãy cố gắng giao tiếp một cách lịch sự, chân thành và giải thích rõ ràng lý do của em.
- Nếu thầy không đồng ý, em hãy kiên nhẫn và cố gắng thuyết phục. Em cũng có thể đề xuất một số phương án thay thế, chẳng hạn như giảm thời gian tham gia hoặc tạm dừng tham gia một thời gian.
- Em hãy chia sẻ nỗi lo lắng của em với những người thân cận. Họ có thể giúp em tìm cách giải quyết và động viên em.
Hãy tin tưởng vào bản thân và cố gắng vượt qua nỗi lo lắng của mình em nhé. Em có thể giải quyết tình huống này một cách tốt đẹp thôi, chúc em
có thật nhiều sức khỏe và thành công trong học tập.
Chuyên gia tâm lý – Viện Tâm Lý SUNNYCARE!
Xin chào! Cảm ơn bạn đã quan tâm và đặt câu hỏi, rất vui được trả lời câu hỏi của bạn như sau:
Dựa vào ngữ cảnh bạn đã cung cấp, đây là một tình huống phức tạp và đòi hỏi sự nhạy bén và tinh tế trong việc giải quyết. Đầu tiên, bạn cần thấu hiểu rằng lo lắng và sợ hãi là cảm xúc tự nhiên khi đối diện với việc phải thông báo quyết định rời bỏ câu lạc bộ cho người khác. Để giảm bớt nỗi lo lắng, bạn có thể thực hiện các bước sau:Chuẩn bị kế hoạch: Trước khi nói chuyện với thầy phụ trách câu lạc bộ, hãy chuẩn bị kế hoạch cụ thể về lý do và cách thức bạn sẽ rời bỏ câu lạc bộ. Đảm bảo bạn hiểu rõ về quyết định của mình và có thể trình bày một cách rõ ràng.
Thể hiện sự chân thành: Khi nói chuyện với thầy, hãy thể hiện sự chân thành và trung thực về lý do bạn muốn rời bỏ câu lạc bộ. Giải thích một cách lịch lãm và tôn trọng, không nên tránh né hay lý do hoặc nói dối.
Lắng nghe và tôn trọng ý kiến của thầy: Sau khi trình bày quan điểm của mình, hãy lắng nghe ý kiến của thầy phụ trách. Tôn trọng quan điểm của người khác là một phần quan trọng trong việc giải quyết xung đột.
Tìm giải pháp chung: Cố gắng tìm ra giải pháp mà cả hai bên đều hài lòng. Có thể đề xuất các phương án thay thế hoặc cam kết tham gia vào các hoạt động khác để thể hiện sự tôn trọng đối với câu lạc bộ.
Nhớ rằng, việc thể hiện sự chân thành và tôn trọng trong giao tiếp là chìa khóa để giải quyết tình huống này một cách suôn sẻ. Chúc bạn may mắn và thành công trong quyết định của mình! Nếu cần thêm sự hỗ trợ, đừng ngần ngại tìm đến người thân hoặc bạn bè để chia sẻ.
Chuyên mục liên quan