🔥 Bài đăng hot nhất

Tự làm đau chính mình

Em 14 tuổi và sắp 15, năm lớp 6 em từng có vấn đề tâm lý nhưng chỉ 1 thời gian nhỏ và sau đó không còn vấn đề gì nên cũng chưa đi khám cho đến tận bây giờ. Em mới chuyển qua 1 ngôi trường, đất nước mới và mọi thứ quá lạ lẫm với em khiến e bị stress 1 khoảng thời gian dài do học tiếng, làm quen môi trường cũng như sự đốc thúc từ gia đình, mặc dù em đã có sự chuẩn bị từ trước. Mọi thứ dần không ổn hơn khi mối quan hệ giữa mẹ và em ngày càng không ổn, chúng em gần như căng thẳng với nhau nhiều lần trong 1 tháng. Mọi khi em chỉ cùng lắm nói qua lại với mẹ vì bất đồng quan điểm và sẽ đứng im khi bị đánh nhưng ngày hôm nay dường như là giới hạn với em. Câu chuyện như mọi cuộc cãi nhau bình thường, nó rất bé, hôm nay là sinh nhật mẹ, mẹ nhờ em bật giúp mẹ cái bật lửa nhưng nó quá cứng và em không thể bật được, em có làm nũng nói với mẹ nhưng nhận lại là sự cau có của mẹ và mẹ rời đi ngay sau đó còn em cũng vào phòng. Được 1 lúc thì em ra nói chuyện với bố ( không phải bố ruột) bố nói rằng em hãy lấy một chiếc bật lửa khác và dùng nó rồi gọi mẹ ra, em đã làm nhưng mẹ thì chẳng để tâm và gạt phăng câu chuyện rồi tiếp tục ở trong phòng. Em không biết làm gì nên cũng vô phòng và sau đó là 1 tràng chửi mắng của mẹ, mẹ nói tại sao em không thể bật được cái bật lửa, mẹ sẽ không cho em đi học mà sẽ đưa em ra tiệm để trải đời, lấy kinh nghiệm kỹ năng sống hoặc đại loại vậy. Lúc đầu mọi thứ vẫn bình thường, mẹ vẫn dùng những câu từ gây nhiều tổn thương và đánh em còn em thì vẫn đứng im chịu trận nhưng sau đó không hiểu lí do gì mà em không thể kiểm soát được hành vi, có lẽ do em quá stress hay không thể chịu được sự tổn từ cả hai phía thể xác lẫn tâm lý mà ngay cả cử chỉ của mình, em cũng không thể kiểm soát. Em đã phản lại mẹ bằng cách dùng tay và chân ngăn cú đánh của mẹ nhưng lại bị nói là em đạp mẹ, em sau đó có mất kiểm soát mà hét lên rằng rất đau nhưng nhận lại là vài cú đánh nữa của mẹ kèm câu “ tao cũng rất đau và đau hơn cả mày” mẹ cúng nói em là bát nước đổ đi sau đó, tiếp đó là bố, bố nói em nói dối, bố biết em thực ra không hề ngủ sớm như mọi ngày em vẫn bảo mà em vẫn còn thức, điều đó là không đúng nhưng em lại chẳng thể mở miệng nói gì, họ hỏi em nhiều thứ để em nhận sai về phía em nhưng lại nói là họ không tra khảo, không ép em nói nhưng sau đó lại liên tục giục em nói lên những gì em nghĩ, luôn là vậy nhưng thực ra thứ họ muốn nghe không phải suy nghĩ thật của em mà là thứ mà họ muốn nghe kiểu như con sai rồi. Và em đã nói vậy vì nếu em nói thật thì họ sẽ còn lặp đi lặp lại câu ấy cho đến tận khi em kiệt sức. Chẳng biết vì đã đến giới hạn hay gì mà em đã tự làm tổn thương em lần này bằng cách lấy kéo và compa để rạch tay, em còn nghĩ đây sẽ là cách để em tạ lỗi với mẹ và nếu chết thì sẽ là cả đền ơn lẫn tạ lỗi cho mẹ

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
18
4

4 bình luận

Chào em,

Sunnycare thực sự rất lo lắng và đau lòng khi đọc những dòng chia sẻ của em. Điều em đang trải qua không hề dễ dàng—việc chuyển đến một đất nước mới, đối mặt với áp lực từ gia đình, những xung đột trong mối quan hệ với mẹ, và cảm giác bị hiểu lầm có thể khiến em cảm thấy quá sức chịu đựng.

Em có biết không? Tất cả những cảm xúc của em lúc này đều hoàn toàn hợp lý. Khi bị tổn thương cả về tinh thần và thể chất, khi cảm thấy không được lắng nghe, không được thấu hiểu, ai cũng có thể cảm thấy bế tắc. Nhưng làm đau chính mình không phải là cách để giải quyết vấn đề.

💡 Hãy dừng lại một chút và thử nhìn mọi thứ theo cách khác

👉 Em không có lỗi khi cảm thấy mệt mỏi, khi muốn được lắng nghe, khi muốn có một nơi an toàn để bày tỏ suy nghĩ của mình. Cảm giác này không có nghĩa là em đáng bị tổn thương hay em không đủ tốt.

👉 Việc em phản ứng lại là dấu hiệu cho thấy em đã dồn nén quá nhiều áp lực. Cơ thể và tâm trí em đang cố gắng tự bảo vệ em khỏi những tổn thương lớn hơn, nhưng nó đang làm theo cách tiêu cực.

🌿 Vậy em có thể làm gì thay vì tự làm đau mình?

🔹 Tìm một cách an toàn hơn để giải tỏa cảm xúc: Thay vì tự làm tổn thương mình, em có thể thử viết ra giấy những gì em muốn nói, vẽ tranh, nghe nhạc hoặc tìm một không gian riêng để hít thở sâu và trấn an bản thân.

🔹 Tìm một người có thể thực sự lắng nghe em: Có thể hiện tại mẹ và bố không hiểu được cảm xúc của em, nhưng em có ai đó để tin tưởng không? Một người bạn, một người thầy cô, hoặc thậm chí là một chuyên gia tâm lý? Em không nên chịu đựng một mình.

🔹 Nhận ra giá trị của bản thân: Em nghĩ rằng mình cần "tạ lỗi" bằng cách tự làm đau mình, nhưng không ai xứng đáng phải chịu đau đớn để chứng minh điều gì cả. Em xứng đáng được yêu thương ngay cả khi em đang tổn thương.

🔹 Hãy cho bản thân thời gian: Những gì em đang cảm thấy bây giờ có thể rất nặng nề, nhưng nó sẽ không kéo dài mãi mãi. Mỗi ngày em sống là một cơ hội để em tìm được một cách tốt hơn để đối mặt với những khó khăn này.

🌟 Em không cô đơn. Có rất nhiều người sẵn sàng giúp em vượt qua—Sunnycare cũng vậy. Nếu em sẵn sàng chia sẻ thêm, chúng tôi luôn ở đây để lắng nghe em. Em có thể thử chia sẻ cảm giác này với một ai đó mà em tin tưởng không?

Quan trọng nhất, em nắm trong tay quyền chủ động với cuộc sống của chính mình. Em có thể tìm kiếm sự hỗ trợ chuyên nghiệp, em cũng có thể từng bước tốt hơn mỗi ngày. Mọi cánh cửa không đóng lại với em—em có thể mở ra một cánh cửa mới, nơi em có thể sống một cuộc đời đáng giá và ý nghĩa hơn. Sunnycare tin rằng em có đủ sức mạnh để vượt qua, và chúng tôi luôn ở đây để đồng hành cùng em.

Thân mến,

Viện Tâm lý Sunnycare

1 tháng trước
Thích
Trả lời

cố gắng sống vui vẻ vì bản thân mình, cố lên em nhé

1 tháng trước
Thích
Trả lời

Bạn chưa bắt nhịp được với cuộc sống mới nên nó làm tinh thần của bạn nhạy cảm hơn. Cố gắng điều chỉnh thôi, chỉ có bạn mới tự giúp bạn được.

1 tháng trước
Thích
Trả lời

Em đang trải qua một giai đoạn rất khó khăn và cảm thấy áp lực từ mối quan hệ với mẹ cũng như việc chuyển trường. Việc tự làm tổn thương bản thân không phải là cách giải quyết đúng đắn cho những cảm xúc tiêu cực mà em đang trải qua. Điều quan trọng là em cần tìm cách để chia sẻ cảm xúc của mình với người khác, có thể là bạn bè, giáo viên hoặc một chuyên gia tâm lý:

Cảm giác căng thẳng và áp lực trong gia đình có thể dẫn đến những hành động không mong muốn. Em không đơn độc trong việc cảm thấy như vậy, và có nhiều người đã trải qua những tình huống tương tự. Việc em cảm thấy cần phải tạ lỗi với mẹ là điều bình thường, nhưng tự làm tổn thương bản thân không phải là giải pháp. Thay vào đó, hãy cố gắng tìm cách giao tiếp với mẹ về cảm xúc của em. Có thể bắt đầu bằng cách viết một bức thư hoặc tìm một thời điểm thích hợp để nói chuyện. Nếu em cảm thấy quá khó khăn để đối mặt với những cảm xúc này một mình, hãy tìm sự giúp đỡ từ một chuyên gia tâm lý. Họ có thể giúp em hiểu rõ hơn về cảm xúc của mình và tìm ra những cách lành mạnh để xử lý chúng. Hãy nhớ rằng sức khỏe tâm lý của em rất quan trọng và có nhiều cách để cải thiện tình hình mà không cần phải làm tổn thương bản thân. Em xứng đáng được hỗ trợ và yêu thương.

1 tháng trước
Thích
Phản hồi
1
warningMiễn trừ trách nhiệm: Mọi thông tin trên đều mang tính tham khảo, không thay thế cho việc chẩn đoán hoặc điều trị y khoa.
Chuyên mục liên quan
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!