Tớ cảm thấy trầm cảm và cô đơn trong cuộc sống
tớ nghĩ tớ bị trầm cảm rồi, tớ cáu gắt, không quan tâm mọi người...tớ cũng không dám nói với bố mẹ, họ cũng đâu quan tâm đến tôi đâu, hmmm...tớ hay rạh tay, có thể rất tâm thần cới mắt người khác nhưng đối với tớ là cái gì đó khiến tớ ổn hơn để đối mặt với đống tiêu cực này, bome có thấy cũng không để tâm đến tớ, tớ đã 44 rất nhiều lần rồi cũng không thành, à quên nữa, tớ 13 tuổi.
đau không đau ha tay t i chang mà do t nghiện cảm giác self harm trước đây mình cũng có suy nghĩ thế bố mẹ luôn nói những lời làm t nhói bảo t đi chết rất nhiều lần nhưng t vẫn bình thường buồn lắm chứ mà không dám nói ai vì có ai đủ tin tưởng đâu đến một hôm t chán đời từ bỏ tất cả nhịn 3 ngày nhốt mình trong phòng cắt tay rồi ôm gối khóc có suy nghĩ 44 treo cổ ba t mới lên bảo t ra nói chuyện thì ba con tâm sự con ba sao không thương được t nghe mới câu đó thôi nước mắt t rơi không kiểm soát vì t biết t rất muốn nghe ba mẹ nói thương t vì rất lâu rồi ba mẹ không nói nữa và có đôi lúc t còn nghi ngờ ba mẹ ghét mình chỉ thương chị hai và em gái, sao không thử nói ra đi giải bày thôi nếu họ không quan tâm thì 44 cũng chưa muộn vì đến cả người nhà không cần nữa thì ai cần... nhưng suy nghĩ kĩ nhé die là thành con ma chịu đau đớn hơn gấp 10 nhé
Chào em,
Sunnycare đã đọc từng dòng chia sẻ của em – và điều đầu tiên Sunnycare muốn nói là: Em thật sự rất can đảm.
Trong thế giới mà không phải ai cũng hiểu hay chịu lắng nghe, em đã dám nói lên điều mình đang trải qua. Đó không phải là yếu đuối, mà là một hành động mạnh mẽ, chân thật và rất cần được trân trọng.
🌿 Sunnycare hiểu rằng…
Ở tuổi 13, em đáng lẽ nên được sống trong sự yêu thương, được lắng nghe, được vỗ về mỗi khi buồn. Nhưng có thể em đang cảm thấy mình bị bỏ rơi, chưa được quan tâm, chưa tìm thấy ai thực sự thấy được nỗi đau của em. Khi những người thân yêu – như ba mẹ – dường như chẳng hiểu em, thì nỗi cô đơn ấy càng trở nên nặng nề.
Việc em tự làm đau bản thân là dấu hiệu cho thấy tâm hồn em đang quá đau đớn, đang cần một cái ôm, một sự giúp đỡ thật lòng. Tuy nhiên, về lâu dài thì hành động này không phải là cách để giải toả cảm xúc em ạ, Sunnycare gợi mở đến em thêm một số giải pháp, em cân nhắc lựa chọn cách thức phù hợp cho mình.
1. Viết ra nỗi lòng mỗi ngày
Sunnycare khuyến khích em có một quyển sổ – gọi là “Góc riêng bình yên” – nơi em viết ra bất kỳ điều gì em nghĩ, em cảm nhận, dù là tích cực hay tiêu cực. Việc viết ra giúp em “giải tỏa” mà không cần tự làm đau mình.
2. Gọi đến Tổng đài 111 – dành riêng cho trẻ em và vị thành niên
Em không cần phải nói tên thật. Họ sẽ lắng nghe em, hỗ trợ tâm lý miễn phí và không phán xét. Đôi khi, một người lạ nhưng sẵn sàng lắng nghe lại chính là điều em cần.
3. Tìm một người lớn an toàn trong môi trường sống của em
Có thể là cô giáo chủ nhiệm, một cô phụ trách đoàn đội, hoặc một người lớn từng tỏ ra quan tâm em. Sunnycare tin rằng luôn có ít nhất một người thật sự muốn giúp, nếu em dám cho họ biết em đang cần gì.
4. Hãy nhớ: Em xứng đáng được yêu thương
Không phải vì em hoàn hảo. Mà vì em là chính em – một tâm hồn đang lớn lên, đang học cách vượt qua tổn thương.
5. Tìm đến sự giúp đỡ chuyên nghiệp từ người có chuyên môn.
Với các vấn đề của em hoàn toàn có thể tháo gỡ nếu chính em thật sự muốn, việc có người đồng hành trong sự hiểu biết, thấu hiểu và an toàn là rất cần với em lúc này. Em hãy chủ động tìm kiếm nếu thật sự em muốn bước ra khỏi câu chuyện cũ đang lặp lại.
💛 Sunnycare gửi đến em:
“Những điều khó khăn nhất không kéo dài mãi. Nhưng những người dũng cảm như em – sẽ khiến cho những điều tốt đẹp bắt đầu.”
Nếu em cho phép, Sunnycare luôn sẵn lòng ở đây, lắng nghe, và đồng hành. Hãy tiếp tục viết cho Sunnycare bất cứ khi nào em cảm thấy mệt, cô đơn, hoặc cần một ai đó hiểu mình – em không phải một mình.
Thương mến,
VIỆN TÂM LÝ SUNNYCARE