🔥 Bài đăng hot nhất

muốn thay đổi


Từ nhỏ tôi sống với ông bà nội, xa cha mẹ, và khi còn cấp 1, vì chưa được giáo dục giới tính nên tôi bị xhai 2 lần lúc 5 tuổi và lớp 2. Vì khi đó chưa có đủ nhận thức nên tôi không suy nghĩ nhiều. khi đến cấp 2, tôi sống cùng họ, vì ba mẹ tôi không học cao nên phải làm việc vất vả, nên học ép tôi học thật giỏi, rất nghiêm khắc bằng đòn roi và lời nói cay nghiệt, lúc đó tôi rất hận họ và tôi luôn đạt thành tích cao, nhưng dần dần lên cấp 3, tôi không ổn nữa thế là họ bắt đầu thả lỏng việc học của tôi, tôi học hành lơ là đi nhưng vẫn giữ kết quả không quá tệ cho họ yên lòng, sự thật là nếu không có sự nghiêm khắc của họ thì tôi rất mải chơi, vì có là ví dụ cho sự giáo dục sai lầm của họ mà các em của tôi đã không bị như tôi, thật sự thì sự nghiêm khắc và đòn roi của họ khiến tôi của lúc đó rất hận họ. sau này khi đi xa khỏi gia đình thì tôi không gọi về nói chuyện thường xuyên với gia đình như những người bạn của tôi, tôi muốn né tránh họ, khi nhỏ tôi thấy bạn mình ôm mẹ bạn ấy tôi rất ngưỡng mộ, tôi đã không thể làm như thế, nhưng khi lớn lên, tôi biết họ muốn tốt cho tôi nên làm v nhưng cách thể hiện tình thương sai cách đó khiến tôi đau sau đó khi tôi yêu ai đó tôi sẽ kiểm soát họ, phụ thuộc trông chờ vào họ, sợ đánh mất họ, sợ bị một mình, điều đó hầu như khiến tôi đánh mất mối quan hệ và như mất đi mục đích sống, lúc nhỏ tôi không dám tự tử vì sợ, vì muốn sống, còn giờ thì tôi mệt với điều đó, lần chia tay cách đây vài tháng tôi có ý định chết nếu không níu kéo được người yêu, tôi đã thấy rất đau khổ, hiện tại tôi luôn cảm thấy một mình và cần người ở bên, từ nhỏ tôi hướng nội và mắc chứng sợ đám đông nên ko bao giờ dám giơ tay phát biểu hay kết bạn với ai, khả năng giao tiếp của tôi rất tệ, mỗi khi đứng trước lớp thành tâm điểm thì tôi sẽ run sẽ sợ hãi có lần tôi còn khóc, và vì thế nên cấp 2 tôi ko có bạn mấy, vì quá chán nên tôi thích đọc sách, nhưng mẹ tôi muốn tôi chuyên tâm học và cấm tôi đọc sách, có lần bố mẹ tôi bắt tôi đốt đi cuốn sách mượn của bạn vì tôi mải đọc sách, trùng hợp hôm đó lại là ngày sinh nhật của tôi, sau khi bị một trần đòn no, mẹ tôi kéo lê tôi mà đánh trước sự chứng kiến nhiều người và tôi quỳ ở đó với cuốn sách cháy thành tro và cái bánh kem vỡ nát trước mặt tôi, hồi nhỏ tôi thích vẽ tranh nhưng mẹ tôi muốn tôi tập trung học nên ko cho tôi vẽ nữa vì thế mà giờ tôi ko biết vẽ một hình dáng nào ra hồn, chỉ để đổi lấy cái danh hạng nhất, tôi suy nghĩ rất trẻ con và lúc vui lúc buồn, tôi thấy tiêu cực, tôi nhận ra điều đó và muốn bản thân tích cực hơn, hãy giúp tôi, tôi muốn học cách yêu bản thân mình và gia đình của mình nữa

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
1

0 bình luận

Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!