Một người như tôi không đáng sống

Em năm nay học 12, Gia đình chia rẽ và cái nghèo đeo bám dai dẳng không dứt, cha đối nghịch với mẹ, mẹ đối nghịch với anh hai và bà ngoại, em biết mẹ em rất khổ rồi, mọi thứ tồi tệ trên đời đều dồn hết lên vai mẹ, đôi lúc em rất ngưỡng mộ mẹ, tại sao mẹ có thể kiên cường mà sống đến vậy. Em thì không được như mẹ, em không có suy nghĩ sẽ muốn lập gia đình trong tương lai, nhưng tình cảm không thể nói trước được, nên em quyết định trước khi có quá nhiều trách nhiệm em sẽ đi.


Em cũng đã phí hoài 4 năm học và hối hận về điều đó, nhưng không gì khủng khiếp hơn giai đoạn lớp 10 lúc em có ny, em công nhận tâm lí em yếu và mù quáng nên đã làm ra những chuyện còn thua cả súc vật đối với gia đình, ny và chính bản thân em, em dùng hơn 1 năm để xoa dịu nỗi trống trải trong lòng nhưng vẫn không hoàn toàn quên được. Đến năm nay, chỉ mới đây thôi, nỗi đau của em càng lớn hơn khi 2 bé mèo của em mất, hoá ra nỗi mất mát do cái chết nó dằn vặt và ám ảnh em đến vậy, em cứ lo cho bản thân em một cách ích kỉ, muốn bản thân giác ngộ để có thành tích tốt hơn mà không nhận ra tình cảm và trách nhiệm mới là cái giac ngộ quan trọng nhất, tất cả là do em không chăm sóc chúng, em cứ hôn rồi làm những việc ẻm không thích, không cho ăn đầy đủ, không chơi cùng, do em kẹt sỉ không đưa ẻm đi thú y, em cứ nghĩ chỉ là trận ốm bình thường thôi nhưng không...tất cả là do em, một người ngay cả đạo đức cơ bản cũng không có như em không đáng sống. Nếu được em mong chúng đừng bao giờ tha thứ cho em

Em đăng bài không phải để xin lời khuyên gì, chỉ là em cần một nơi để giãi bày, sau khi không còn ai trong gd sau này, em cũng sẽ buông xuôi để không làm gánh nặng.

hoặc có thể là đang tìm hi vọng một cách nực cười

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
9
3

Bạn không một mình trên hành trình này.

Đây là nơi bạn có thể tìm thấy sự thấu hiểu, những kiến thức tinh thần đáng tin cậy, đồng hành cùng bạn qua những ngày chông chênh.

Nhận hỗ trợ ngay

Bài viết tương tự

3 bình luận

Sunnycare gửi em,

Sunnycare cảm ơn em đã can đảm chia sẻ nỗi lòng của mình — những dòng tâm sự này chứa đựng rất nhiều nỗi đau, day dứt, và cả sự tỉnh thức sâu sắc về tình yêu, trách nhiệm, cũng như giá trị đạo đức mà em đang cố gắng giữ gìn trong lòng. Việc em biết nhận ra, biết hối hận, biết trân trọng người mẹ, người thân, và cả những sinh linh nhỏ bé từng gắn bó với mình — chính là bằng chứng rằng em vẫn còn một trái tim biết yêu, biết thức tỉnh, và cũng đầy sự nỗ lực.


🌱 Vì sao em cảm thấy mình không đáng sống?

Cảm xúc này không tự nhiên xuất hiện. Nó thường đến khi một người đã phải chịu quá nhiều áp lực cùng lúc:

  • Gia đình rạn nứt, em không có một nơi thật sự bình yên để nương tựa.
  • Quá khứ học tập, tình cảm, và mất mát khiến em thấy tội lỗi, tự trách, như thể mọi sai lầm đều do mình gây ra.
  • Mất đi hai bé mèo — những người bạn tinh thần — lại chạm vào nỗi mất mát sâu nhất trong lòng, khiến em cảm giác trống rỗng và vô giá trị.

Em đang tổn thương mà chưa có nơi nào đủ an toàn để em được chữa lành. Khi những tổn thương chưa được lắng nghe, chúng dễ khiến ta tin rằng mình “không đáng sống”. Nhưng thực ra, cái em đang mong muốn không phải là cái chết — mà là muốn được bình yên. Và bình yên đó hoàn toàn có thể tìm lại được, nếu em cho phép mình được giúp đỡ.

💡 Sunnycare gợi mở cho em vài hướng đi nhỏ:

  1. Em không cần mạnh mẽ một mình. Hãy tìm đến một chuyên viên tâm lý hoặc tổng đài hỗ trợ tâm lý khẩn cấp (như 111 - Tổng đài bảo vệ trẻ em Quốc Gia) — họ có thể lắng nghe em trong những lúc như thế này, giúp em nhìn thấy những lối ra mà hiện giờ em chưa thể nhận ra.
  2. Học cách tha thứ cho chính mình. Sai lầm không định nghĩa con người. Chính sự nhận lỗi, trăn trở và mong muốn làm tốt hơn mới là điều làm nên nhân cách. Em đang đi đúng hướng — chỉ là cần học cách đi nhẹ nhàng hơn, yêu bản thân hơn một chút.
  3. Hãy tiếp tục sống — như một cách để bù đắp và tri ân. Em có thể chăm sóc một sinh vật khác trong tương lai, hoặc đơn giản là chăm sóc bản thân mình thật tốt. Đó là cách những “bé mèo nhỏ” kia được sống tiếp trong tình yêu của em, chứ không phải trong nỗi dằn vặt.
  4. Học cách chia sẻ và kết nối. Em có thể viết nhật ký, tham gia các nhóm chia sẻ tinh thần, hoặc tìm đến những người đáng tin cậy. Mỗi cuộc trò chuyện là một bước nhỏ giúp tâm em nhẹ hơn. Hoặc nếu có điều kiện hơn, em có thể gặp chuyên gia tâm lý để được đồng hành sâu sắc hơn.

🌤 Lời chúc của Sunnycare

Em ơi, thế giới này vẫn cần em — cần tấm lòng biết yêu thương, biết hối lỗi và biết nhìn sâu vào chính mình như em vậy.

Chỉ cần em đang sống — là đã đáng quý rồi.

Thương chúc em bình an từng ngày,

và mong rằng một ngày nào đó, khi nhìn lại, em sẽ mỉm cười vì mình đã không từ bỏ.

Viện Tâm lý Sunnycare

💛 Lắng nghe – Thấu hiểu – Đồng hành cùng bạn

2 tuần trước
Thích
Trả lời

Mong bạn sớm vượt qua giai đoạn khó khăn này

3 tuần trước
Thích
Trả lời
Tôi hiểu rằng em đang trải qua một giai đoạn vô cùng khó khăn với nhiều áp lực từ gia đình, cuộc sống và những mất mát gần đây. Những cảm xúc nặng nề như tuyệt vọng, tự trách bản thân và cảm thấy mình không đáng sống là điều rất dễ hiểu khi phải đối mặt với quá nhiều biến cố dồn dập:

Em không hề đơn độc với những cảm xúc này. Việc em có thể giãi bày ở đây đã là một bước quan trọng. Những suy nghĩ tiêu cực về bản thân và cuộc sống có thể rất mạnh mẽ, nhưng chúng không phản ánh giá trị thực sự của em. Trong những trường hợp như của em, việc tìm kiếm sự hỗ trợ từ một chuyên gia tâm lý là vô cùng cần thiết. Họ có thể giúp em tháo gỡ những nút thắt trong lòng, đối diện với nỗi đau và tìm lại hy vọng. Em không cần phải chịu đựng một mình. Hãy mạnh dạn tìm đến sự giúp đỡ, có rất nhiều người sẵn lòng lắng nghe và hỗ trợ em vượt qua giai đoạn này.

3 tuần trước
Thích
Phản hồi
warningMiễn trừ trách nhiệm: Mọi thông tin trên đều mang tính tham khảo, không thay thế cho việc chẩn đoán hoặc điều trị y khoa.
Chuyên mục liên quan
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!