Mọi người cho em hỏi có cách nào chết nhẹ nhàng không ạ?
Em sinh năm 2009, em hiện đang đi du học. Mẹ em đi học thạc sĩ ở nước ngoài sau đó xin visa cho ba em, em và em của em qua chung. Mẹ qua được hơn 1 năm rồi, còn em vừa qua được 4 tháng. lúc mẹ đi du học em ở VN với mọi người thoải mái vui vẻ lắm ạ, mặc dù em không có điện thoại riêng nhưng vẫn được xài máy tính với lại ba cũng không đánh em nhiều như trước đó. Nhưng khi em đi du học và ở chung với mẹ, mọi thứ bắt đầu thay đổi. Lúc mới qua, ba em có mua cho em 1 chiếc điện thoại hưng khi mẹ biết thì mẹ la ba và kêu ba không được đưa cho em xài. Sau đó mẹ cũng thu máy tính em và không cho em mang máy tính đi học nữa ( bởi vì ở nước ngoài chỉ học bằng máy tính và ipad thôi chứ không phải chép tay như VN) và mẹ bắt em phải mượn máy tính trường để học (máy tính trường thì mượn xong cuối giờ sẽ phải trả lại). Em thấy ba mẹ em rất cổ hũ, sân si, và đặc biệt giả tạo nhưng cố tỏ ra mình sống theo kiểu "Tây" kiểu không quan tâm con cái (kiểu 18 tuổi là kệ, hết trách nhiệm). Nhiều lúc em xin mượn điện thoại ba mẹ không cho, sau đó em lén dùng thì bị bắt gặp và đánh nhiều lần, nhưng em vẫn cố dùng vì càng cấm em càng cố. Em nghĩ phải chi để em tự do, học xong rồi giải trí thì em đâu cần phải làm vậy. Hồi trước đi học em bị cô lập, em tâm sự với mẹ là mình mệt, không chịu nỗi và muốn chuyển trường, mẹ kêu là đi học có nhiêu đó thôi mà đồi chuyển trường xong mẹ đi kể với mọi người như học hàng, hàng xóm về chuyện đó và nói với giọng điệu mỉa mai, châm biếm. Từ ngày qua với mẹ cuộc sống em lại như địa ngục, mỗi lần cuối tuần hay nghỉ lễ thì nó không khác gì ở tù vì không có gì để làm. Mẹ hay đánh em vì những chuyện nhỏ nhặt nhất vì mẹ thiên vị em của em, mẹ sẽ bênh nó bất chấp và khi em muốn nói sự thật đòi lại công bằng cho mình thì mẹ kêu em cãi, em mat day rồi đánh em. Em từng có ý định tự tử nhưng không thành công, sau vụ đó ba mẹ suốt ngày cứ nhắc về nó và bảo là thà chết luôn được thì chết đi chứ mà thoi thóp bệnh tật bắt tao nuôi nữa thì khổ. Bây giờ em thật sự rất mệt và không muốn tiếp tục sống nữa, em không biết nên làm thế nào. Em muốn tự tử và chết đi vì biết đâu sau khi chết họ sẽ hối hận và thay đổi cách dạy con. Nhưng em cũng sợ đau, em sợ em không chết hẳn mà chỉ chấn thương như lời họ nói. Em muốn thoát khỏi gia đình cổ hũ và bạo lực như này. Em muốn sống lại thà là làm súc vật cũng không muốn sống gò bó, mệt mỏi như này nữa.
em hãy tâm sự rõ ràng với ba mẹ, mong ba mẹ em sẽ hiểu cho em