Em năm nay 14 tuổi đang học lớp 9 cũng là cuối cấp nhưng mà mình áp lực về việc ngày nào cũng đến trường, đến lớp vì 1 phần mình có thành tích học
... Xem thêmMình không biết nên làm gì
Mẫu giáo không ai chơi cùng mình
Tiểu học mình chỉ có 1 bạn thôi, tuy có bạn nhưng mình luôn thấy cô đơn, cả lớp cô lập, đặt nickname xấu cho mình, thường xuyên đánh, ăn hiếp mình nhưng thay vì nói cho bố mẹ, mình chịu đựng, ( hồi đó mình chưa từng nghe đến tự vệ ) dù thương các sinh vật khác vì bị làm t.h.ị.t nhưng mình không ăn chay nên càng thấy tội lỗi, thương tụi nó hơn (mình tự nghĩ chúng nó không làm gì mình thì sao mình phải hại chúng). Mình lừa tắm, đánh răng, gội đầu... Lớp 5 bạn bán cho mình 1 thứ 120k, lúc sau mình mới để ý ở ngoài 20k
Trung học, bạn duy nhất chuyển trường. Mình thấy nghe thấy tiếng 1 bạn chó đang hét trên đường đi học, mình thương quá nên ăn chay, mình có 4 bạn mới, không ai đánh mình nữa, mình có cảm giác cả lớp cứ nhìn mình. Lớp 7 - 8, sống ở quê lần đầu được lên nhà sách trên phố nên mình thích lắm, mình chọn đúng quyển về autism, giống lắm: nói chuyện 1 mình, nói chuyện với đồ vật, , thích ở 1 mình, ít nói... mình tìm hiểu nhiều hơn và tìm được nhiều chứng khác thấy giống mình: OCD, DID, bipolar disoder, pareidolia, Algiophobia, depression, concerned... ( có thể từng có hoặc đang có ) mình lỡ để lộ tin này với cả nhà, họ nói cho hàng xóm họ hàng, trường mình học, mình không muốn đên trường nữa
(Tiểu học đến trung học) Cảm giác như lúc nào các bạn trong lớp cũng nhìn mình, quê của mình vẫn còn dùng bạo lực dạy con nên bố mẹ ông bà đánh mình thì cũng khó tránh khỏi nhưng lạ là sau vài lần bị đánh, mình càng ngày sợ ông bà, bác đến 1 ngày thấy họ thì trốn
Tự trách mình quá thụ động, hướng nội, hướng ngoại không đúng lúc, tay lúc nào cũng nhanh hơn não. Giá như bố mẹ mình chưa từng sản xuất ra mình thì chuyện này đã không xảy ra, giá như mình ăn chay sớm hơn thì body của mình đã không biến đổi, các sinh vật khác đã ít bị vào nồi hơn :(
Mình đã tìm đến 2 chuyên gia tâm lý nhưng bố, mẹ mình nói bí mật của mình cho 1 chuyên gia, lúc này 1 người thì không trả lời, 1 người thì chặn mình còn mình thì không đủ tiền để tìm ai khác
Bây giờ mình muốn biến mất hoặc qua đời hoặc sống 1 mình 1 thế giới theo đúng nghĩa đen T^T
3 bình luận
Mới nhất
cuộc sống còn nhiều thứ đẹp lắm, b cởi mơe chút nha
Mến chào em,
Sunnycare rất đồng cảm khi lắng nghe câu chuyện của em, và Sunnycare cảm nhận được sự đau đớn, cảm giác cô đơn mà em đang trải qua. Những trải nghiệm này thật sự không dễ dàng, và Sunnycare hiểu về lý do em cảm thấy bị lạc lõng và mất phương hướng như vậy. Em đã phải đối mặt với rất nhiều khó khăn, và việc em chia sẻ điều này là một điều mạnh mẽ và dũng cảm em ạ.
Điều đầu tiên Sunnycare muốn nói là em không đơn độc. Dù cảm giác này rất thật và rất nặng nề, nhưng có những người sẵn sàng lắng nghe và hỗ trợ em, ngay cả khi em cảm thấy mọi cánh cửa dường như đã đóng lại.
Về sức khỏe tinh thần: Những cảm giác lo âu, trầm cảm và cô đơn mà em đang trải qua là những dấu hiệu cần được chú ý một cách nghiêm túc. Tìm hiểu về các triệu chứng của rối loạn tâm lý như autism, OCD, bipolar disorder hay trầm cảm là một điều tốt, nhưng tự chẩn đoán và mang trên mình những nỗi lo lắng này có thể làm tình trạng tồi tệ hơn. Việc em đã cố gắng tìm đến các chuyên gia tâm lý là một bước rất đúng, và Sunnycare khuyến khích em tiếp tục tìm kiếm sự hỗ trợ chuyên nghiệp.
Về việc gia đình không hiểu và chia sẻ thông tin riêng tư của em: Điều này có thể gây ra cảm giác bị phản bội và mất niềm tin. Tuy nhiên, hãy cố gắng nhớ rằng đôi khi, người thân có thể không hiểu rõ tầm quan trọng của việc giữ bí mật này và không nhận ra tác động của việc chia sẻ thông tin. Có thể họ đang muốn tìm cách giúp đỡ nhưng không biết phải làm như thế nào.
Sự trốn tránh và cảm giác sợ hãi: Cảm giác sợ hãi khi đối mặt với người thân hoặc xã hội là một dấu hiệu cho thấy em đang phải chịu nhiều áp lực tinh thần. Đây không phải là lỗi của em, và em không cần phải tự trách mình vì những điều đã xảy ra. Những trải nghiệm từ thời thơ ấu có thể để lại vết thương sâu sắc, nhưng điều quan trọng là tìm cách hàn gắn và vượt qua nó.
Em không phải là gánh nặng: Cuộc sống của em có giá trị, và việc em đang ở đây, chia sẻ câu chuyện của mình, là minh chứng cho sự kiên cường mà em có. Sunnycare mong em nhớ rằng, dù có lúc mọi thứ trở nên u ám, vẫn có ánh sáng và hy vọng ở phía trước.
Về cảm giác muốn biến mất: Khi cảm xúc trở nên quá sức chịu đựng, em có thể nghĩ rằng việc biến mất hoặc rời bỏ cuộc sống này là giải pháp. Tuy nhiên, Sunnycare muốn em biết rằng những cảm giác này không phải là giải pháp thực sự và có những cách khác để tìm lại sự bình yên và ý nghĩa trong cuộc sống. Hãy thử tìm kiếm những nguồn hỗ trợ khác như nhóm hỗ trợ trực tuyến, tổ chức cộng đồng hoặc tiếp tục tìm kiếm chuyên gia tâm lý mà em có thể tin tưởng.
Nếu em cảm thấy quá sức chịu đựng, hãy nhớ rằng có những người sẵn sàng giúp đỡ, và Sunnycare rất khuyến khích em tìm kiếm sự hỗ trợ ngay lập tức, dù là qua đường dây nóng hỗ trợ tâm lý hay tổ chức cộng đồng.
Sunnycare rất mong em sẽ tiếp tục cố gắng và tìm thấy con đường mà em xứng đáng được đi trên đó. Em có giá trị, và Sunnycare hy vọng em sẽ tìm thấy sức mạnh để vượt qua những thử thách này.
Chúc em bình an!
VIỆN TÂM LÝ SUNNYCARE
Xin chào! Cảm ơn bạn đã quan tâm và đặt câu hỏi.
Xin lỗi, bạn có thể vui lòng cung cấp thêm thông tin hoặc giải thích rõ hơn về câu hỏi của mình được không? Tôi sẽ cố gắng trả lời một cách chi tiết nhất có thể sau khi hiểu rõ hơn câu hỏi của bạn.
Cám ơn bạn.
Chuyên mục liên quan