Mình bị gia đình đánh mình cứ nghĩ mình là
Mình bị gia đình đánh mình cứ nghĩ mình là một đứa vô dụng rất nhiều lần mình nghĩ đến cái chết có rất nhiều cấu hỏi rất nhiều những lời chửi cứ văng vẳng trong đầu mình mình mệt mỏi mình suy kiệt mình không còn thấy hứng thú trong mọi việc nữa không còn cười như trước nữa thay vào đó là mỗi tối ôm sách vở và khóc, mooux lần mình buồn bực mình sẽ tự tát vào mặt chính bản thân mình để giải tỏa cảm xúc nhưng dường như cảm xúc đó đang lớn dần giờ mình không biết nên làm thế nào nữa rồi không biết tình trạng thế nào không ai để đưa ra lời khuyên mình mong ai đó thấy bài này hiểu rõ tình trạng của mình giúp mình cho mình một lời khuyên chân thành với ạ
suy nghĩ có thể thay đổi cả cuộc đời chúng ta mà , cuộc sống này còn nhiều điều đang chờ em mà cô bé ơi . Cuộc sống không có kiếp luân hồi , ta chỉ sống duy nhất 1 lần . Chị mong em nhớ rằng : em là nhân vật chính của cuộc đời mình , em có thể làm tất cả mọi thứ tươi đẹp cho bản thân và vũ trụ. Gia đình đôi chỉ là nơi sinh ra em , họ không có quyền quyết định cuộc đời em . Em cứ vô tư mà sống , trái đất tròn còn đang đợi em khám phá . Đừng chỉ lúc nào cũng mang suy nghĩ tiêu cực, rồi nghĩ đến cái chết , nó có nhỏ nhen quá không . Sống đi em đây chỉ là con đường gồ ghề của cuộc đời thôi , rồi nó sẽ mau chóng kết thúc . Em sẽ lớn , sẽ ra đời sẽ được tận hưởng chính mình. Tặng em cái ôm,mong em sẽ hạnh phúc hơn . Nếu có chuyện gì khó nói có thể tâm sự với chị nhé <3
Là em đang bị tổn thương với những lời nói của bố mẹ, nhưng em ơi hãy suy nghĩ tích cực hơn, đừng tự dằn vặt mình để cố gắng học tập sau nhé
đừng tự làm tổn thương bản thân mình, có thể bạn đang bị áp lực, bị stress, bạn có thể chia sẻ thme cho nhẹ lòng nha
Hãy cố gắng biến sự tổn thương thành sức mạnh để mình học tập tốt hơn nhé em. mong bài viết này sẽ giúp em hiểu thêm nhé https://hellobacsi.com/tam-ly-tam-than/phong-ngua-tu-tu/tu-sat/
hellobacsi.com
em hãy chia sẻ với mọi người ở đây để giải toả tâm trọng, đừng tự giằn vặt bản thân, làm tồn thương bản thân mình, hãy cố biến nó thành động lực học tập, tham gia các hoạt động thể dục nhé
Rất tiếc khi em cảm thấy như vậy, nhưng em không hề vô dụng và xứng đáng được yêu thương và trân trọng. Hãy tìm một người đáng tin cậy để chia sẻ cảm xúc, như thầy cô, bạn bè hoặc chuyên gia tâm lý. Em không cô đơn và luôn có thể tìm thấy sự hỗ trợ, giúp mình vượt qua giai đoạn khó khăn này.