Một người như tôi không đáng sống
Em năm nay học 12, Gia đình chia rẽ và cái nghèo đeo bám dai dẳng không dứt, cha đối nghịch với mẹ, mẹ đối nghịch với anh hai và bà ngoại, em biết mẹ em rất khổ rồi, mọi thứ tồi tệ trên đời đều dồn hết lên vai mẹ, đôi lúc em rất ngưỡng mộ mẹ, tại sao mẹ có thể kiên cường mà sống đến vậy. Em thì không được như mẹ, em không có suy nghĩ sẽ muốn lập gia đình trong tương lai, nhưng tình cảm không thể nói trước được, nên em quyết định trước khi có quá nhiều trách nhiệm em sẽ đi.
Em cũng đã phí hoài 4 năm học và hối hận về điều đó, nhưng không gì khủng khiếp hơn giai đoạn lớp 10 lúc em có ny, em công nhận tâm lí em yếu và mù quáng nên đã làm ra những chuyện còn thua cả súc vật đối với gia đình, ny và chính bản thân em, em dùng hơn 1 năm để xoa dịu nỗi trống trải trong lòng nhưng vẫn không hoàn toàn quên được. Đến năm nay, chỉ mới đây thôi, nỗi đau của em càng lớn hơn khi 2 bé mèo của em mất, hoá ra nỗi mất mát do cái chết nó dằn vặt và ám ảnh em đến vậy, em cứ lo cho bản thân em một cách ích kỉ, muốn bản thân giác ngộ để có thành tích tốt hơn mà không nhận ra tình cảm và trách nhiệm mới là cái giac ngộ quan trọng nhất, tất cả là do em không chăm sóc chúng, em cứ hôn rồi làm những việc ẻm không thích, không cho ăn đầy đủ, không chơi cùng, do em kẹt sỉ không đưa ẻm đi thú y, em cứ nghĩ chỉ là trận ốm bình thường thôi nhưng không...tất cả là do em, một người ngay cả đạo đức cơ bản cũng không có như em không đáng sống. Nếu được em mong chúng đừng bao giờ tha thứ cho em
Em đăng bài không phải để xin lời khuyên gì, chỉ là em cần một nơi để giãi bày, sau khi không còn ai trong gd sau này, em cũng sẽ buông xuôi để không làm gánh nặng.
hoặc có thể là đang tìm hi vọng một cách nực cười
Gia đình là nơi lẽ ra phải mang lại sự bình yên và hạnh phúc, nhưng đôi khi, những mâu thuẫn và căng thẳng có thể gây ra những tổn thương sâu sắc, đặc biệt là đối với con cái. Việc cha mẹ ly dị và những lời nói, hành động cáu gắt từ người thân có thể khiến em cảm thấy cô đơn, tuyệt vọng và muốn tìm cách giải thoát. Tuy nhiên, cái chết không phải là giải pháp. Cuộc sống của em rất quý giá và có rất nhiều điều tốt đẹp đang chờ đợi em ở phía trước. Em đang ở bên ngoại, người mà em tin tưởng và yêu thương nhất. Hãy thử chia sẻ những cảm xúc này với bà. Bà có thể là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho em lúc này. Điều quan trọng nhất bây giờ là em cần được hỗ trợ chuyên nghiệp để vượt qua giai đoạn khó khăn này. Em nên tìm đến sự giúp đỡ từ các chuyên gia tâm lý hoặc bác sĩ tâm thần. Họ có thể lắng nghe, thấu hiểu và đưa ra những lời khuyên, liệu pháp phù hợp để giúp em giải tỏa những áp lực, tìm lại sự cân bằng và nhìn thấy những hy vọng mới. Em có thể tìm đến các chuyên khoa như Tâm thần học, Tâm lý học hoặc tham gia các buổi trị liệu gia đình nếu có thể. Hãy nhớ rằng em không đơn độc. Có rất nhiều người quan tâm và muốn giúp đỡ em. Đừng ngần ngại tìm kiếm sự hỗ trợ. Em xứng đáng được sống một cuộc đời hạnh phúc và bình yên.
Chuyên mục liên quan