Em xin chào mọi người, em năm nay 25 tuổi. Mấy tháng gần đây em cảm thấy sức khoẻ và tình thần kiệt quệ. Trước khi thay đổi vị trí công việc, em hay bi quan, lo lắng bồn chồn quá mức, hay bị run tay. Nếu có việc gì nằm ngoài kế hoạch và vượt tầm kiểm soát, em sẽ kích động khó có thể bình tĩnh, lo lắng bồn chồn không yên, không thể ngồi yên được và toàn tiêu cực. Em không có cảm giác muốn ăn, nếu không phải sức khỏe yếu đi, hay bị ốm thì em chẳng buồn ăn. Em cũng hay nghĩ về cái chết, ở một mình sẽ suy nghĩ rất nhiều, cực kỳ tiêu cực và khóc cũng nhiều. Mà dù nghĩ về cái chết nhưng cảm thấy có quá nhiều thứ phải lo, vướng bận nên em không có hành vi tự hại nào. Dù vậy, mỗi ngày thức dậy em đều không vui và luôn lo sợ.
Sát tết, tinh thần em không chịu nổi nên muốn thay đổi công việc (dù công việc cũ không hoàn toàn nhiều vấn đề) nhưng sau khi gần đến ngày đi làm lại, em lại hoang mang lo sợ dù chưa bắt đầu công việc mới, tự cảm thấy áp lực và suy nghĩ rất nhiều, rất bế tắc. Và rồi khi thực sự bắt tay vào công việc mới, em nghĩ có lẽ đó là sai lầm. Em lại giống như trước, dù đã có sự chuẩn bị nhưng mọi thứ rối tung lên khiến em còn khủng hoảng hơn trước. Em hay bị thức giấc lúc nửa đêm, suy nghĩ rất nhiều, lo lắng rất nhiều. Em cực kỳ sợ ngày mới bắt đầu nên luôn muốn thức thật khuya, không dám đi ngủ. Khi cơ thể quá mệt mà ngủ mất, mỗi sáng thức dậy em đều phải đấu tranh rất lâu vì sợ hãi. Có lẽ điều đó chỉ vì do công việc không thuận lợi, gia đình không thuận hoà tác động nhưng em thật sự thấy quá tải. Em đã cố hoà đồng với mọi người xung quanh, đi ra ngoài ăn uống cùng đồng nghiệp, xem những video hài hước nhưng thật sự em không vui. Em khó tập trung vào công việc như trước, dễ bực dọc, cau có, vội vội vàng vàng làm mọi thứ trong sự hoảng loạn. Khi ở một mình thì sẽ khóc. Em ghét con người, ghét giao tiếp nhưng lại không thể không tiếp xúc cùng. Em không hề muốn để tâm đến bất cứ điều gì cả, em sợ và thấy không chịu nổi.
Thực ra 3 năm trước em cũng có thời gian bị như vậy nhưng lúc đó khi còn là sinh viên, vẫn có bạn bè và không phải áp lực công việc như bây giờ, cũng không quá gần gia đình. Sau đó em cố gắng bình thường lại, có lẽ đã ổn cho đến giữa năm ngoái.Em không biết những điều này bắt đầu từ đâu, nhưng hiện tại em không chịu nổi nữa, cũng không biết làm sao để ổn hơn.
Đến hiện tại, em không nhìn ra được tương lai gần của mình sẽ ra sao, mọi thứ cứ mịt mờ mà trải qua từng ngày một. Em không muốn lấy chồng sinh con, không hề nghĩ tới chuyện yêu đương, chỉ muốn ở một mình. Việc gặp gỡ tiếp chuyện ai đó thật khó khăn và phiền phức. Em đã nhiều lần nghĩ tới chuyện đi tu haha, nhưng cũng nhiều lần nghĩ tới việc vài năm nữa, khi đã trả hết nợ cho bố mẹ, khi đã tích được 1 khoản nhỏ cho 2 ông bà để dành thì có lẽ em sẽ rời khỏi thế giới này. Thật ra 3 năm trước em đã đặt hạn cho thời gian "đi" của mình, nhưng năm nay gia đình nhiều chuyện quá, em thấy chẳng yên lòng. Có lẽ vài năm nữa, khi mọi chuyện ổn thoả, em sẽ không còn sống lay lắt như vậy mà có chốn về của riêng mình ☺️, nhưng hiện tại em muốn bò lên để hoàn thành nốt nhiệm vụ.
Trước hết, em nên biết rằng có rất nhiều người sẵn sàng giúp đỡ em. Hãy tìm một người mà em tin tưởng, có thể là một thành viên trong gia đình, một người bạn, hoặc một chuyên gia tâm lý. Nói chuyện về cảm xúc của mình có thể giúp em cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Nếu em cảm thấy không thể nói chuyện với ai đó gần gũi, hãy gọi đến các đường dây hỗ trợ như 988 - Đường dây hỗ trợ khủng hoảng và tự tử, nơi có thể cung cấp sự hỗ trợ 24/7. Cảm giác không có mục đích sống có thể rất nặng nề, nhưng em có thể bắt đầu tìm kiếm những điều nhỏ bé mang lại niềm vui cho mình. Hãy thử tham gia vào các hoạt động mà em từng thích, hoặc khám phá những sở thích mới. Đôi khi, việc tham gia vào các nhóm hỗ trợ hoặc các hoạt động cộng đồng có thể giúp em kết nối với những người khác và tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống. Nếu em cảm thấy áp lực quá lớn và không thể tự mình vượt qua, hãy tìm đến bác sĩ hoặc chuyên gia tâm lý. Họ có thể giúp em xây dựng một kế hoạch an toàn và cung cấp các phương pháp điều trị như liệu pháp tâm lý hoặc thuốc nếu cần thiết. Cuối cùng, hãy nhớ rằng cuộc sống có thể thay đổi và cải thiện. Những cảm xúc tiêu cực này không phải là vĩnh viễn. Em xứng đáng được sống và tìm thấy hạnh phúc. Hãy tìm kiếm sự giúp đỡ và bắt đầu hành trình hướng tới một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Chuyên mục liên quan