Em là một học sinh, và em thật sự đang cảm thấy rất mệt mỏi với chính bản thân mình.
Em thường xuyên bị mất bình tĩnh khi phải đứng trước lớp, nói chuyện với người khác, hay chỉ đơn giản là lúc có ai nhìn em quá lâu. Dù em học, em hiểu bài, nhưng đến lúc cần thể hiện thì đầu óc em trống rỗng, tay run, lời nói vấp, ghi sai những chỗ không đáng sai.
Điều khiến em kiệt sức là: em biết mình có cố gắng, nhưng em luôn cảm thấy chưa đủ. Em lúc nào cũng tự đặt ra kỳ vọng cao, rồi tự so sánh với người khác, rồi lại tự trách mình vì đã không làm tốt.
Em rất dễ buồn, và hay bị ám ảnh bởi những lỗi nhỏ, bởi ánh mắt, thái độ, hay lời góp ý từ người khác. Em cứ nghĩ đi nghĩ lại về những chuyện đó, cảm giác như bản thân quá tệ, quá vô dụng. Có những lúc cảm xúc tiêu cực trong em dồn nén đến mức chỉ muốn biến mất, hoặc tự làm đau để giải thoát.
Em không chia sẻ được với nhiều người, bởi vì em là người hướng nội và rất khó trong giao tiếp. Em không hiểu vì sao người khác có thể dễ dàng bắt chuyện, làm quen, còn em thì luôn cảm thấy gượng gạo và sượng sùng. Em đã thử cởi mở hơn, nhưng càng cố lại càng thấy không tự nhiên. Lâu dần, em hình thành thói quen né tránh xã hội, tránh tiếp xúc, và điều đó khiến em lại càng cô lập hơn.
Có những hôm em chỉ ngồi một mình và cảm thấy bản thân như một người lạc lõng, khó hòa hợp với mọi người.
Cảm xúc của em thay đổi thất thường, có lúc vui, nhưng rồi chỉ cần một điều nhỏ cũng có thể khiến em rơi xuống rất nhanh. Và những cảm xúc tiêu cực đó cứ nằm trong lòng em rất lâu – không ai thấy, không ai hiểu, nhưng em thì lúc nào cũng thấy nặng.
Em không rõ mình bị gì, nhưng em chỉ muốn ai đó hiểu được rằng em đang rất mệt. Không phải là lười, không phải là bốc đồng – mà là em đang gồng lên từng chút một để không gục ngã, và em đã mệt thật sự.
Mọi người ai từng trải qua cho em lời khuyên và cách khắc phục với ạ
Chào em,
Sunnycare rất cảm ơn em vì đã dũng cảm chia sẻ – giữa giai đoạn cuối cấp đầy áp lực như thế này, việc em vừa phải cố gắng học, vừa phải đối diện với những khó khăn về trí nhớ, ngôn ngữ và tâm lý thực sự là điều không dễ chút nào. Nhưng em vẫn đang ở đây, đang viết ra điều mình đang trải qua, nghĩa là em chưa bỏ cuộc – và đó là điều vô cùng đáng quý.
🌧 Những gì em đang mô tả:
Hay quên, đầu óc trống rỗng, khó nói chuyện bình thường, rối loạn ngôn từ
👉 Đây là biểu hiện của sự quá tải về cả thể chất và tinh thần, và nếu không được hỗ trợ đúng cách, có thể ảnh hưởng đến việc học, thi cử và quan trọng nhất là sức khỏe lâu dài của em.
🌱 Vậy em có thể làm gì bây giờ?
✅ 1. Đừng tự đi một mình – hãy tìm người đồng hành chuyên môn
✨ Đôi khi, chỉ cần điều chỉnh nhỏ về thuốc, hoặc được tư vấn liệu pháp phù hợp – em sẽ thấy sự tập trung và trí nhớ dần hồi phục.
✅ 2. Về việc rối loạn ngôn từ & khó nói chuyện với bạn bè
Đây không phải là do “kém giao tiếp” mà có thể do tâm trí em đang mất kết nối giữa suy nghĩ và biểu đạt
👉 Điều này giúp bộ não tái tạo lại phản xạ ngôn ngữ một cách chủ động, vừa hồi phục vừa tạo cảm giác được kết nối.
✅ 3. Chặng đường cuối cấp: Em không phải vượt qua một mình
Nếu em thấy mình lạc lõng trong lớp – hãy thử chủ động xin giúp đỡ từ giáo viên chủ nhiệm hoặc phòng tâm lý học đường (nếu có).
Em có thể nói đơn giản:
“Dạo gần đây em khó tập trung, hay quên, và hơi khó khăn trong việc nói chuyện. Em muốn tìm cách cải thiện nhưng không biết bắt đầu từ đâu…”
🎗️ Đừng ngại tìm kiếm người đồng hành – vì người giỏi không phải là người tự vượt qua mọi thứ, mà là người biết khi nào mình cần một bàn tay nắm lấy.
💬 Sunnycare gửi em một lời nhắn:
Em không hỏng.
Em chỉ đang mỏi mệt và cần được lắng nghe, được đồng hành – đúng cách.
Trí nhớ sẽ trở lại. Khả năng nói chuyện sẽ rõ ràng hơn. Cảm giác “trống rỗng” rồi sẽ được lấp đầy lại – nếu em cho phép bản thân được hồi phục thay vì ép mình phải mạnh mẽ.
Nếu em cần hỗ trợ thêm – từ tư vấn học đường, kết nối trị liệu, hoặc chỉ đơn giản là một người để lắng nghe – Sunnycare sẽ ở đây, sát cánh cùng em.
Viện Tâm lý Sunnycare
Để vượt qua giai đoạn này, bạn nên tìm kiếm sự hỗ trợ từ những người thân mà bạn tin tưởng, hoặc tham gia vào các nhóm hỗ trợ để chia sẻ cảm xúc và kinh nghiệm. Việc viết nhật ký cũng có thể giúp bạn giải tỏa tâm trạng và tổ chức suy nghĩ của mình. Ngoài ra, hãy nhớ rằng việc điều trị trầm cảm không chỉ dựa vào thuốc mà còn cần sự chăm sóc từ lối sống, như duy trì thói quen ăn uống, ngủ nghỉ hợp lý và hoạt động thể chất. Nếu bạn chưa làm, hãy tìm đến bác sĩ tâm lý để được tư vấn và hỗ trợ điều trị phù hợp. Họ có thể giúp bạn tìm ra những phương pháp hiệu quả để đối phó với tình trạng của mình. Cuối cùng, hãy kiên nhẫn với bản thân. Mỗi người có một hành trình khác nhau trong việc vượt qua trầm cảm, và việc tìm kiếm sự giúp đỡ là bước đầu tiên quan trọng. Bạn xứng đáng có được sự hỗ trợ và đồng hành trong chặng đường này.
Chuyên mục liên quan