Tâm sự nhỏ
Chào cô/chú/anh/chị/các bạn, em là học sinh sắp cuối cấp. Hồi nhỏ, em thường không hợp với các bạn nên hay bị cô lập, bắt nạt, quấy rối trong lớp ( em phải chuyển trường liên tục luôn haha). Khi lớn em cũng ổn hơn chút nhưng đó chỉ là vẻ tự tin giả tạo để che đi nỗi tự ti, sợ bị đánh giá, làm mất lòng người khác. Có một vài tình huống khiến em mất kiểm soát, như rơi vào khoảng chết chỉ biết bịt tai rồi đẩy mọi người ra. Em cũng rất hay có những suy nghĩ tiêu cực khi ở một mình, hoảng loạn, tự làm đau bản thân. Đôi khi em tràn trề năng lượng, gì cũng muốn làm, học liên tục 6 tiếng, mua sắm quá độ nhưng nhiều lúc lại chán chường đến mức không muốn bước chân xuống giường, chẳng quan tâm đến vệ sinh cá nhân. Em rất may mắn khi được sinh ra ở thành phố lớn, nơi có nhiều cơ hội học tập nhưng cũng vô cùng áp lực. Em sắp có một kì thi quan trong, nhưng vẫn chưa biết được điều mình mong muốn là gì. Em đang học chuyên Toán, môn tự nhiên khá phức tạp và thực sự không có đam mê, yêu thích gì. Em lại không dám từ bỏ để theo đuổi môn mình thích vì sợ quá muộn, không còn cơ hội cạnh tranh. Một phần vì áp lực từ giáo viên bồi dưỡng, cô rất nghiêm khắc và hay gây áp lực nên những bạn bỏ thi môn này (nói chung chuyện khá dài dòng vì tính cô cũng đặc biệt xíu). Bố mẹ rất yêu thương em nhưng luôn bênh cô giáo, cho rằng cô muốn tốt cho em. Em sợ đến trường lắm, nhất là những tiết Toán. Đôi khi em làm sai bài, không nhớ dạng cô thường đào bới, dùng những thất bại cũ của em để mắng mỏ và thỉnh thoảng nói kiểu " Bố mẹ ... thật thất vọng khi có đứa con như ...".Em có nhiều dấu hiệu của ADHD từ khi còn nhỏ như rất dễ phân tâm, không thể tập trung quá lâu khi làm bài, nghe người khác nói, dễ đánh mất đồ,... từ khi bé, điều này ảnh hưởng rất nhiều tới cuộc sống của em dù em đã rất cố thay đổi. Dù vậy bố mẹ chỉ phớt lờ và cho rằng em cẩu thả, hậu đậu, lười biếng. Em chẳng biết mình sinh ra làm gì, từ nhỏ đến lớn em thấy mỗi khi cuộc sống vui vẻ một chút thì những tổn thương đều nhanh chóng ập tới khiến em thấy mình chẳng xứng có tình yêu thương. Em bất lực với chính mình.
Cảm ơn mọi người vì đã đọc đến dòng này, em thực sự biết ơn nhiều lắm!
Cố lên bạn! Viết những điều mình đang nghĩ tiêu cực ra rồi nghĩ đến hàng ngàn cách để giải quyết nó
Quan trọng là ngành mình chọn, việc chon người đấy bạn à, đại học hay 12 thì công việc mình kiếm được sau này vẫn phải dựa trên thực lưc, bạn tin tưởng bản thân thì việc j cũng được thôi
Em thân mến,
Trước hết, tôi muốn em biết rằng cảm giác bế tắc và những suy nghĩ tiêu cực mà em đang trải qua là hoàn toàn bình thường trong những giai đoạn khó khăn. Em đã rất dũng cảm khi chia sẻ cảm xúc của mình, và điều đó cho thấy em đang cố gắng tìm kiếm sự giúp đỡ. SUNNYCARE rất đồng cảm với em và ghi nhận rằng em đang nỗ lực rất nhiều để vượt qua những khó khăn này.
SUNNYCARE chia sẻ với em một số giải pháp thực hành nhé!
1. Thực hành thiền hoặc yoga: Dành ít phút mỗi ngày để thiền hoặc tập yoga có thể giúp em giảm căng thẳng và cải thiện tâm trạng. Em có thể tìm các video hướng dẫn trên mạng để bắt đầu.
2. Ghi chép cảm xúc: Hãy viết ra những suy nghĩ và cảm xúc của em hàng ngày. Điều này có thể giúp em nhận thức rõ hơn về những gì em đang cảm thấy và tìm ra những yếu tố gây căng thẳng.
3. Thay đổi thói quen học tập: Thử áp dụng các phương pháp học tập khác nhau, như học nhóm hoặc sử dụng hình ảnh để ghi nhớ thông tin. Đôi khi thay đổi cách thức học có thể giúp em tập trung hơn.
4. Tìm kiếm sự hỗ trợ: Hãy nói chuyện với một người bạn tin tưởng hoặc một chuyên gia tâm lý. Họ có thể giúp em tìm ra những cách giải quyết cụ thể cho những vấn đề em đang gặp phải.
5. Đặt mục tiêu nhỏ: Thay vì nghĩ đến việc học đại học, hãy đặt ra những mục tiêu nhỏ và khả thi hơn trong thời gian ngắn, như hoàn thành một bài tập hay ôn tập cho một bài kiểm tra.
Hãy nhớ rằng em không đơn độc trong hành trình này, và có rất nhiều người sẵn sàng hỗ trợ em. Em xứng đáng được cảm thấy tốt hơn và tìm thấy niềm vui trong cuộc sống.
Chuyên gia tâm lý SUNNYCARE - Trần Thiện
Xin chào! Cảm ơn bạn đã quan tâm và đặt câu hỏi, rất vui được trả lời câu hỏi của bạn như sau:
Tôi rất tiếc khi biết rằng bạn đang cảm thấy bế tắc và áp lực trong cuộc sống học tập cũng như trong tâm lý của mình. Những cảm giác tiêu cực và căng thẳng mà bạn đang trải qua là rất khó khăn, và tôi muốn bạn biết rằng bạn không đơn độc trong cảm xúc này.:Đầu tiên, hãy thử tìm hiểu nguyên nhân sâu xa của những suy nghĩ tiêu cực và cảm giác căng thẳng mà bạn đang gặp phải. Có thể có nhiều yếu tố ảnh hưởng đến tâm trạng của bạn, chẳng hạn như áp lực từ gia đình, kỳ vọng từ xã hội, hoặc thậm chí là những vấn đề sức khỏe như hội chứng RLS mà bạn đã đề cập.
Áp lực học tập: Nhiều học sinh cảm thấy áp lực khi phải đáp ứng kỳ vọng của gia đình và xã hội. Hãy thử nói chuyện với gia đình về cảm xúc của bạn. Họ có thể không nhận ra rằng bạn đang cảm thấy như thế nào và có thể sẽ hỗ trợ bạn hơn nếu họ hiểu rõ hơn.
Suy nghĩ tiêu cực: Khi bạn cảm thấy chìm trong suy nghĩ tiêu cực, hãy thử tìm những hoạt động giúp bạn thư giãn và thoát khỏi những suy nghĩ đó, như thể dục, nghe nhạc, hoặc tham gia vào các sở thích mà bạn yêu thích.
Rối loạn tập trung: Nếu bạn gặp khó khăn trong việc tập trung, có thể bạn cần tìm kiếm sự hỗ trợ từ giáo viên hoặc chuyên gia tâm lý. Họ có thể giúp bạn tìm ra những phương pháp học tập hiệu quả hơn hoặc cung cấp cho bạn những công cụ để quản lý căng thẳng.
Hội chứng RLS: Nếu hội chứng này ảnh hưởng đến giấc ngủ và sức khỏe của bạn, hãy tìm kiếm sự tư vấn từ bác sĩ chuyên khoa. Họ có thể giúp bạn tìm ra cách điều trị hoặc quản lý triệu chứng hiệu quả hơn.
Cuối cùng, hãy nhớ rằng việc không muốn học đại học không có nghĩa là bạn không thành công. Có nhiều con đường khác nhau để đạt được thành công và hạnh phúc trong cuộc sống. Hãy tìm kiếm những gì thực sự phù hợp với bạn.
Nếu bạn cảm thấy quá tải, đừng ngần ngại tìm kiếm sự hỗ trợ từ bạn bè, gia đình hoặc chuyên gia tâm lý. Họ có thể giúp bạn vượt qua giai đoạn khó khăn này.
Nếu bạn còn thắc mắc gì khác, hãy cho tôi biết nhé!
Chuyên mục liên quan