E luôn nhớ và ôm quá khứ trong lòng...

E là nữ, sn 2012. Kể ra thì có vẻ rất phức tạp. E là chị 3 trong nhà và là sự cố của ba mẹ, lúc đó ba e kh muốn có con vs mẹ e, nhưng vì 1 sự cố mà mẹ e mang thai e và ba e kêu phá nhưng mẹ e kh muốn vì ba e lúc đó đang ngoại tình. Khi e còn nhỏ, mẹ e đã muốn nhảy cầu 44 vì ba e vẫn còn ngoại tình nhưng vì e mà mẹ sống tiếp và tha thứ cho ba 1 lần. Khi e cỡ 4- 5 tuổi, e bị xâm hại và kh còn trinh, lúc ấy còn nhỏ quá e kh bt đó là j, đến lớn ngẫm lại mới bt. Khi e học lớp 4, e bị chị 2 đánh đập 1 cách dã man như: bóp cỗ, đánh liên tục vào phần đầu, ngược đãi e liên tục... Mẹ e thấy và chỉ tức giận vs chị e 1 thgian ngắn và thôi. E bắt đầu ám ảnh về thành tích từ khi lên lớp 5, và cũng bắt đầu có xu hướng tự hại bản thân từ đó. E nhớ e từng bị mẹ đánh đập, tát liên tục vào mặt đến đỏ cả mặt vì e nộp bài trễ cô 1 hôm...(lúc đó là mùa dịch ) và bắt e phải mở cam lên học online. 1 hôm khi mùa dịch e bị mẹ xối nước lạnh liên tục lên người chỉ vì sau 4h mà e chưa tắm.. Mẹ luôn là người đánh đập e dã man chỉ sau chị 2. Đến lớp 7 giữa hk 2, e bị ba đánh đập, chửi mắng đến nhập viện vì mẹ e rầy e nhưng ba nghe thấy và nổi giận qua đánh lảy e. Lúc đấy e bị tổn thương vùng đầu(thái dương ), có máu bầm bên hông, bầm tím ở vai. Khoảng thời gian từ nhỏ cho đến năm lớp 7 e chưa từng khóc than tâm sự với ai. E còn bị con trai trong lớp cười chê kiểu "Con gái mà nết như con trai " lm e thấy tự ti hơn nhiều, đỉnh điểm từng có 1 bn nam trong lớp nói e là "thằng bê đê " như 1 câu đùa vui v. H e đang trốn ở nhà ông bà và kh dám gặp ba. E cảm thấy rùng mình, sợ hãi k nói nên lời khi đến gần ba. E cũng có nhiều khoảng cách với mẹ e nữa, mỗi lần chửi mắng mẹ đều dùng những lời cực kì khó nghe với em. Về chuyện học tập, e luôn có 1 nỗi ám ảnh về việc thứ hạng trong lớp và xếp loại hs, cả điểm số nữa nhất là mỗi khi thi môn Ngoại Ngữ, e phải luôn đứng nhất lớp mới chịu đc, mỗi cuối năm e đều phải đc hsg trở lên mới cảm thấy ổn đc, bởi vì e sợ mẹ e, e đã từng chứng kiến cảnh mẹ e đối xử với chị 2 khi chị bị hsk hồi lớp 9 như thế nào, mẹ cứ nói điểm thế này thế nọ lm nhục mặt mẹ,... coi chị e lúc đó như không khí, chửi mắng cãi vả j cx lôi chuyện điểm số vào, đánh đập dã man,... Nói chung lúc đấy mẹ e giống như đã bỏ chị 2 e rồi v, như người dưng với nhau. E kh muốn kể dài dòng về việc chị e, mẹ, ba đã đánh e như thế nào nhưng... Thật sự e chỉ bt dùng 2 chữ "dã man " để diễn tả lại th, tht sự rất đau.

Bài đăng có hơi dài quá, e xin lỗi và cám ơn mn nhiều vì đã đọc tới đây. Có phải đây là lí do khiên e có xu hướng thích rạch tay chăng...?

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
1

0 bình luận

Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!