Con bị vô định và luôn cảm giác tự bảo vệ mình và không tin tưởng được

từ bé tôi đã chứng kiến ba mẹ mình cãi nhau, ba tôi khi đó sẽ có xu hướng đánh đập vào các đồ vật xung quanh, quăng đồ rất nhiều, dùng những từ ngữ rất khó nói để chửi mắng mẹ tôi, sau này thì có kèm tôi, nhưng lại luôn tôi đi. Tôi được kể rằng khi bé lúc ba mẹ tôi cãi nhau ba tôi đòi mang tôi đi tôi đã nói với mẹ rằng " để con đi theo ba để coi chừng ba ", sau này còn rất nhiều cho tới hiện tại rất nhiều cuộc cãi vã

Từ bé tôi đã ở với bà ngoại tới 1 tuổi thì ba tôi đã ở nhà chăm tôi tới 2 tuổi thì tôi bắt đầu đi mẫu giáo, 4h mẫu giáo sẽ tan trường nhưng tôi luôn ở tới 5h do ba mẹ đi làm, khi còn mẫu giáo thì có thể là ba, công nhân của ba ( khúc này nhà tôi có mở một xưởng nhỏ thì nhân viên ở đó sẽ rước tôi ), lớn hơn xíu khi đi học tiểu học thì ba tôi đi ra ngoài xa lập nghiệp mẹ sẽ rước tôi hoặc bạn/nhân viên của mẹ cũng tương tự mẫu giáo 4h tan trường nhưng 5h tôi mới được đón nhưng lúc đó tôi sẽ được đưa vào cty mẹ làm ở đó tôi sẽ tự chơi hoặc có người trong đó nói chuyện với tôi một xíu rồi 10h-11h tôi sẽ về cùng mẹ ( tới lớp 3 )

Sau này khi tôi lớp 3 mẹ tôi mang thai em gái tôi, khi đó nhà tôi có thêm 1 người giúp việc sẽ lo cho em gái tôi, tôi thì lại không thích người đó

Khi lên lớp 6 mẹ tôi sinh em trai tôi, tôi lúc này khi em lớn 1 xíu có thể là tôi lớp 7 vì em tôi sinh vào tháng 10 thì tôi bắt đầu chăm em trai. tôi nhớ có lần họ hàng nhà ngoại ở nhà tôi nhưng em trai có ị ra tả nhưng ko ai giúp tôi dù có rất nhiều người lớn tôi phải rửa thay tả cho em dù trước đó tôi rất sợ, lúc về tôi có kể với mẹ

Dần lên lớp 8 tôi chăm em trai nhiều hơn tôi cho em ngủ, cho em ăn, giữ em thay cho ba mẹ gần như tôi chăm em như 1 người mẹ

Đặc biệt giai đoạn lớp 8 khi tôi chuyển nhà dịch đến tâm lý tôi bất ổn hơn tôi có xu hướng hành hạ bản thân hơn, tôi uống thuốc tự tử nhiều hơn ( dù điều đó bắt đầu từ lớp 6 ) nhưng khi ba tôi thấy trên tay chân tôi nhiều dấu cào xước chảy máu thì chỉ nói với em gái tôi tôi suốt ngày ru rú tự kỉ bị khùng, tôi thì luôn im lặng.

Tôi từng tâm sự với mẹ rằng tôi cảm thấy có bức tường ngăn cách giữa tôi với gia đình tôi luôn cảm thấy lạc lõng giữa mọi thứ nhưng sau 3 lần nói tôi vẫn thấy mẹ tôi luôn để ý em tôi nhiều hơn. Ví dụ bây giờ mẹ tôi luôn nói tôi là chị gái phải xem nói chuyện với em nhiều hơn vì em tôi có tâm lý nhạy cảm nhưng lại chưa một lần để ý tôi

Tôi từ bé đi học đã không được bạn bè quý mến quá nhiều luôn có xu hướng tự thu mình với bạn bè

Sau này khi ba mẹ cãi nhau luôn mang tôi ra làm nhân chứng kêu ly hôn nhưng khi tôi nói nếu ba mẹ ly hôn tôi sẽ không oán trách gì nhưng chỉ mong nói cho cả 3 chị em tôi, đừng chọn lựa dùm tôi

Tôi đôi khi sẽ cãi nhau với ba mẹ nhưng sau tôi sẽ không để gì

Tôi với ba từng một lần cãi nhau với ba về vụ LGBT lúc đó tôi với ba vì bất đồng quan điểm thì tôi đã đứng lên không nói gì sau đó ba tôi đi theo chửi tôi bắt đầu tác động vật lý tôi đánh vào đầu tôi chửi tôi rằng nếu tôi như vậy sẽ giết tôi và giết tôi từ khi còn là một quả trứng, tôi lúc đó rất đau đớn giờ nó cũng như một vết hằn trong tim tôi, nhưng sau này tôi vẫn cười nói với ba như nó chưa từng xuất hiện. sau này trong họ hàng tôi em họ tôi là con gái ( les ) dượng tôi chửi bới đánh em rất nhiều nhưng ba tôi lại bênh em nói với tôi rằng thương em dù trước đó ba tôi đã như vậy với tôi

Sau này khi ba mẹ tôi cãi nhau ba tôi lại đánh đập bạo lực tôi bênh mẹ tôi nói với ba rằng tôi giống ba .... và ba tôi nói tôi "mat day" biến đi nhưng tôi vẫn bênh mẹ ba tôi lại kêu tôi câm biến, tôi không rõ nhưng khi ba tôi bắt đầu bạo lực tiếp dồn đánh tôi chửi mẹ tôi tôi đã nói vậy ly hôn đi thì ba tôi phát điên đòi đánh chét tôi tôi dẫn em tôi chạy trốn qua nhà hàng xóm, tối đó tôi với mẹ ra khách sạn ngủ, hôm sau khi về nhà ba tôi lại kêu tôi ra nói chuyện nhưng tôi giữ im lặng ba tôi nói rất nhiều nhưng tôi luôn nhớ như im một câu " ba đã sai vì đã không nghiêm khắc để tôi nói như vậy " ( tôi lúc này 18t )

Khi tôi 19t mới diễn ra gần đây thôi cách đây 2 tuần ba mẹ tôi lại cãi nhau khi này tôi lại bị gọi ra làm nhân chứng, sau cuộc cãi vả tôi có nói với ba một số tâm lý, ba tôi kêu toi hãy mở lòng đi nhưng sau cuộc nói chuyện tôi cảm giác còn khó chịu hơn vì khi trước tôi cảm giác tôi chính là một ly nước đây khi có chuyện tôi sẽ tràn ly nhưng tràn hết phần mới vào đó tôi sẽ quay lại như trước rồi như không có chuyện gì

đây là đoạn chat con tâm sự với chat gpt khi không biết nên nói với ai

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
9
2

2 bình luận

Viện Tâm lý SUNNYCARE lắng nghe và cảm nhận sâu sắc từng dòng chia sẻ của bạn. Câu chuyện cuộc đời bạn là một chuỗi dài của những tổn thương, cô đơn và sự đấu tranh không ngừng nghỉ. Việc bạn đã có thể kể lại những trải nghiệm này là một minh chứng cho sức mạnh nội tại đáng kinh ngạc của bạn.

Ghi nhận những tổn thương sâu sắc và cơ chế tự vệ của bạn

SUNNYCARE nhận thấy những gì bạn đã trải qua từ khi còn rất nhỏ đã hình thành nên một thế giới nội tâm đầy rẫy sự vô định và nhu cầu tự bảo vệ.

  • Chứng kiến bạo lực và những lời lẽ khó nghe từ cha: Việc ba bạn đánh đập đồ vật, chửi mắng mẹ, và sau này là cả bạn, đã tạo ra một môi trường sống đầy sợ hãi và bất an. Hình ảnh một đứa trẻ nói "để con đi theo ba để coi chừng ba" đã hé lộ một sự trưởng thành sớm đến đau lòng, một gánh nặng tâm lý mà không đứa trẻ nào nên phải gánh vác.
  • Thiếu vắng sự quan tâm và cảm giác bị bỏ rơi: Từ việc phải ở lại trường muộn, đến việc được nhân viên đón, tự chơi một mình ở công ty mẹ, cho thấy bạn đã trải qua tuổi thơ thiếu thốn sự chăm sóc trực tiếp và sự hiện diện của cha mẹ. Cảm giác không được bạn bè quý mến ở trường học càng làm tăng thêm sự cô lập.
  • Trách nhiệm lớn ở tuổi nhỏ: Việc bạn phải chăm sóc em trai từ khi còn rất nhỏ, gần như đóng vai trò của một người mẹ, là một gánh nặng không phù hợp với lứa tuổi. Khoảnh khắc bạn phải thay tã cho em giữa vòng vây người lớn mà không ai giúp đỡ là một ví dụ điển hình cho sự đơn độc và trách nhiệm đè nặng lên vai bạn.
  • Tìm kiếm sự giải thoát trong tự tổn thương: Việc bạn tìm đến hành vi tự làm đau bản thân, uống thuốc tự tử, là một tiếng kêu cứu tuyệt vọng từ sâu thẳm tâm hồn. Khi ba bạn gán mác "tự kỷ bị khùng" thay vì thấu hiểu, đó là một đòn giáng mạnh vào lòng tin và sự khao khát được lắng nghe của bạn.
  • Bức tường ngăn cách và cảm giác lạc lõng: Lời tâm sự với mẹ về "bức tường ngăn cách" và cảm giác lạc lõng giữa gia đình là rất thật. Việc mẹ bạn luôn tập trung vào em và yêu cầu bạn "nói chuyện với em nhiều hơn vì em có tâm lý nhạy cảm" trong khi chưa từng để ý đến tâm lý của chính bạn đã làm trầm trọng thêm cảm giác bị bỏ rơi và không được công nhận.
  • Mâu thuẫn và bạo lực từ ba: Những cuộc cãi vã liên tục, đặc biệt là vụ việc liên quan đến LGBT, nơi ba bạn không chỉ dùng lời lẽ cay nghiệt mà còn "tác động vật lý" và đe dọa, đã để lại một "vết hằn trong tim". Việc bạn vẫn phải "cười nói như không có gì" sau đó là một cơ chế tự vệ để sinh tồn, nhưng nó cũng cho thấy bạn đang đè nén cảm xúc đến mức nào.
  • Vai trò "nhân chứng" và sự thất vọng: Việc bạn liên tục bị gọi ra làm "nhân chứng" trong các cuộc cãi vã của cha mẹ đã đẩy bạn vào một vị trí đầy áp lực, buộc bạn phải chứng kiến và gánh chịu những xung đột không phải của mình. Lời ba bạn nói "ba đã sai vì đã không nghiêm khắc để tôi nói như vậy" ở tuổi 18, sau khi bạn đã dũng cảm bảo vệ mẹ, càng làm tăng thêm sự vô định.
  • Cảm giác "ly nước đầy" và sự không tin tưởng: Lời chia sẻ của bạn về việc "như một ly nước đầy, khi có chuyện tôi sẽ tràn ly nhưng tràn hết phần mới vào đó tôi sẽ quay lại như trước rồi như không có chuyện gì" thể hiện một sự kiệt sức về mặt tinh thần và khả năng bạn khó có thể tin tưởng vào sự thay đổi thực sự. Cảm giác "khó chịu hơn" sau khi mở lòng với ba cũng củng cố sự không tin tưởng vào việc chia sẻ.

Tất cả những trải nghiệm này đã hình thành nên một cơ chế tự bảo vệ mạnh mẽ trong bạn, khiến bạn trở nên vô định và khó tin tưởng người khác. Đây là một cơ chế cần thiết để bạn sống sót trong một môi trường đầy rẫy tổn thương, nhưng nó cũng là rào cản khiến bạn khó có thể kết nối sâu sắc và tìm thấy sự bình yên.

Gợi mở con đường để tìm lại sự bình yên và tin tưởng

Bạn đang ở một ngưỡng cửa, nơi bạn khao khát được giải thoát và tìm lại chính mình. Để đi qua ngưỡng cửa này, bạn cần những bước đi cẩn trọng và sự hỗ trợ phù hợp.

Thay đổi tích cực qua giải pháp khoa học, tâm lý, thực tiễn

Chúng tôi gợi mở các giải pháp để bạn có thể lựa chọn để bắt đầu xây dựng lại lòng tin và tìm thấy sự bình yên:

1. Ưu tiên tìm kiếm sự hỗ trợ chuyên nghiệp:

  • Đây là bước quan trọng nhất. Một chuyên gia tâm lý sẽ là người duy nhất có thể cung cấp một không gian an toàn tuyệt đối, không phán xét để bạn có thể trút bỏ tất cả những gánh nặng này. Họ có kinh nghiệm trong việc xử lý các sang chấn phức tạp, giúp bạn hiểu rõ hơn về các cơ chế tự vệ, và từng bước xây dựng lại lòng tin vào chính mình và thế giới xung quanh.
  • Bạn đã có kinh nghiệm nói chuyện với ChatGPT, đó là một khởi đầu. Giờ đây, hãy cho phép mình được nói chuyện với một người thật, người có thể lắng nghe, thấu hiểu và cùng bạn đi qua quá trình chữa lành.

2. Xây dựng lại lòng tin từ những mối quan hệ an toàn: Hãy tìm kiếm những người bạn hoặc người lớn (giáo viên, cố vấn, ông bà...) mà bạn cảm thấy có thể tin tưởng. Bắt đầu từ những mối quan hệ nhỏ, từ từ mở lòng và cho phép mình được nhận sự hỗ trợ.

3. Học cách nhận diện và quản lý cảm xúc:

  • Khám phá cảm xúc bên trong: Với sự giúp đỡ của chuyên gia, hãy học cách nhận diện những cảm xúc đang bị đè nén (nỗi sợ hãi, sự tức giận, nỗi buồn). Cho phép mình cảm nhận chúng thay vì kìm nén hoặc để chúng bùng phát một cách vô định.
  • Thực hành các kỹ thuật làm dịu bản thân: Học các kỹ thuật hít thở sâu, thiền định nhẹ nhàng, hoặc các hoạt động sáng tạo (vẽ, viết, nghe nhạc) để giúp bạn quản lý những lúc cảm thấy căng thẳng và vô định.

4. Thiết lập ranh giới lành mạnh:

  • Khi bạn đã mạnh mẽ hơn, hãy học cách đặt ra những ranh giới với cha mẹ và những người gây tổn thương cho bạn. Điều này không có nghĩa là bạn ngừng yêu thương họ, mà là bạn bảo vệ không gian và năng lượng tinh thần của mình. Ví dụ, bạn có thể học cách nói "Con/Em không muốn nói về chuyện này bây giờ" hoặc tìm cách rời khỏi các cuộc cãi vã.
  • Chuyên gia tâm lý có thể hướng dẫn bạn cách giao tiếp một cách quyết đoán nhưng không gây hấn.

5. Tập trung vào việc phát triển bản thân và tương lai:

  • Dù trong hoàn cảnh hiện tại, hãy dành thời gian cho những sở thích, học tập hoặc các hoạt động mang lại niềm vui và cảm giác có giá trị cho bạn.
  • Mỗi bước nhỏ bạn thực hiện để xây dựng cuộc sống riêng, để trở thành con người mà bạn muốn, đều là một cách để bạn giành lại quyền kiểm soát và định nghĩa lại ý nghĩa cuộc sống của mình.

Bạn đã sống sót qua rất nhiều tổn thương và điều đó cho thấy bạn có một sức mạnh tiềm ẩn vô cùng lớn. Việc bạn đã có thể chia sẻ câu chuyện của mình là một bước khởi đầu dũng cảm. Hãy cho phép bản thân được chữa lành và tìm thấy sự tin tưởng, bình yên mà bạn xứng đáng có được.

Viện Tâm lý SUNNYCARE

1 ngày trước
Thích
Trả lời
Chào bạn, tôi hiểu bạn đang trải qua rất nhiều khó khăn và cảm xúc phức tạp. Việc chứng kiến những cuộc cãi vã, bạo lực gia đình từ nhỏ, cùng với những trải nghiệm cá nhân khác, đã ảnh hưởng sâu sắc đến tâm lý và cách bạn nhìn nhận bản thân, gia đình và thế giới xung quanh:

Những cảm giác vô định, tự bảo vệ, thiếu tin tưởng mà bạn đang trải qua là hoàn toàn dễ hiểu. Bạn đã phải gánh vác quá nhiều trách nhiệm từ khi còn nhỏ, phải chứng kiến và chịu đựng những tổn thương, điều này có thể dẫn đến những vấn đề về tâm lý như lo âu, trầm cảm, rối loạn gắn bó, hoặc thậm chí là rối loạn nhân cách. Việc bạn cảm thấy có một bức tường ngăn cách với gia đình, cảm thấy lạc lõng, không được yêu thương, cũng là một hệ quả của những trải nghiệm tiêu cực trong quá khứ. Bạn đã cố gắng chia sẻ, tâm sự với mẹ, nhưng có lẽ mẹ bạn cũng đang gặp những khó khăn riêng và chưa thể thấu hiểu, hỗ trợ bạn một cách tốt nhất. Những lời nói, hành động của ba bạn, đặc biệt là những lời nói xúc phạm, bạo hành khi bạn còn nhỏ, đã gây ra những vết sẹo tâm lý sâu sắc. Việc ba bạn mang bạn ra làm nhân chứng trong những cuộc cãi vã, đòi ly hôn, cũng tạo thêm gánh nặng cho bạn, khiến bạn cảm thấy có trách nhiệm phải giải quyết những vấn đề của người lớn. Tôi nhận thấy bạn là một người rất mạnh mẽ và giàu tình cảm. Bạn đã cố gắng bảo vệ mẹ, chăm sóc các em, và luôn cố gắng hòa giải, xoa dịu những mâu thuẫn trong gia đình. Tuy nhiên, bạn cũng cần phải học cách yêu thương và chăm sóc bản thân mình. Tôi khuyên bạn nên tìm kiếm sự giúp đỡ từ một chuyên gia tâm lý hoặc bác sĩ tâm thần. Họ có thể giúp bạn khám phá những tổn thương trong quá khứ, giải quyết những vấn đề tâm lý hiện tại, và xây dựng những kỹ năng để đối phó với những khó khăn trong tương lai. Ngoài ra, bạn cũng có thể tìm kiếm sự hỗ trợ từ những người bạn tin tưởng, hoặc tham gia các nhóm hỗ trợ trực tuyến hoặc trực tiếp. Việc chia sẻ những cảm xúc, suy nghĩ của mình với những người có cùng trải nghiệm có thể giúp bạn cảm thấy bớt cô đơn và được thấu hiểu hơn. Hãy nhớ rằng bạn không hề đơn độc, và bạn xứng đáng được yêu thương, tôn trọng và hạnh phúc. Đừng ngần ngại tìm kiếm sự giúp đỡ khi bạn cần, và hãy luôn tin rằng bạn có thể vượt qua những khó khăn này.

2 ngày trước
Thích
Phản hồi
warningMiễn trừ trách nhiệm: Mọi thông tin trên đều mang tính tham khảo, không thay thế cho việc chẩn đoán hoặc điều trị y khoa.
Chuyên mục liên quan
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!