có nên 44
em là 1 học sinh thcs em cảm thấy em không được gđ yêu thương người nhà luôn bênh anh trai hơn con em thì khi nào cũng bị nạt bị chửi en rất buồn em không biết phải chia sẻ ntn em bt tuổi hs sẽ bị nạt bị mắng nhưng mà em cũng muốn được công bằng em cũng chỉ là một đứa trẻ th mà em cũng đã suy nghĩ tới cái ch*t rất nhiều roii ạ
Chào em,
Cảm ơn em đã dũng cảm nói ra nỗi lòng của mình. Em đang rất buồn và cô đơn vì cảm giác bị đối xử không công bằng trong gia đình, bị mắng nhiều, trong khi em cũng chỉ là một đứa trẻ cần được yêu thương.
Dù biết rằng trẻ con đôi khi sẽ bị la mắng khi mắc lỗi, nhưng cảm giác bị bỏ rơi, không được tôn trọng thì ai cũng sẽ buồn, kể cả người lớn. Việc em muốn được yêu thương và đối xử công bằng là hoàn toàn đúng. Không ai đáng bị coi thường chỉ vì là em út hay là con gái, và em cũng xứng đáng được lắng nghe.
Về việc em đã từng nghĩ tới cái chết, điều đó chứng tỏ em đã rất mệt mỏi. Nhưng em nên biết rằng:
👉 Cảm xúc này có thể thay đổi khi em tìm được người chịu lắng nghe, hoặc khi em lớn lên, tự tạo ra giá trị cho mình.
👉 Cái chết không phải là cách để thoát khỏi nỗi buồn, mà là mất đi cơ hội để sau này em có thể sống cho chính mình, không còn phải phụ thuộc vào cách người khác đối xử với em.
Em nên làm gì bây giờ?
Hãy thử tìm một người lớn khác lắng nghe em: thầy cô, giáo viên chủ nhiệm, bạn thân, người họ hàng hiểu chuyện hơn.
Viết cảm xúc ra giấy hoặc nhật ký. Viết cũng là một cách giúp mình trút nỗi buồn mà không cần nói ngay với ai.
Tập trung vào điều em thích: học cái gì đó em giỏi, chơi thể thao, vẽ, âm nhạc... để thấy mình có giá trị.
Nếu cảm xúc tiêu cực nặng nề hơn, em nên nói với một người lớn (giáo viên hoặc chuyên gia tâm lý học đường) để được giúp đỡ.
💙 Em xứng đáng được yêu thương, dù người khác có nhận ra hay chưa. Em cố gắng vượt qua từng chút một nhé.