Có lẽ mình không đáng được sống nhỉ?

Hôm nay mình bị mất điện thoại, nói sao nhỉ, nó như 1 cú shock lớn vậy, như đạp đổ tất cả những hi vọng vừa mới len lói rằng " Hay mình có thể sống thêm vài năm nữa nhỉ?". Thật nực cười vì chia sẻ chuyện cỏn con này nhỉ, với mình thì, nó như cú đẩy ngã cuối cùng vậy. Con đã mãn nguyện với cuộc sống rồi, con đã giày vò đủ chính mình rồi, con sẽ không hi vọng sống nữa đâu, xin Người, Chúa, Thần, Phật hay gì đó, hãy để con được cht được không? Con không muốn làm gánh nặng nữa, con xin Người, xin đừng để con đau nữa, được không?

Lần này là lần thứ 3 mk dùng Para để tt, mình biết rõ nó k giet mình, nhưng ước gì, ước gì khi thức dậy, mình không còn sống nữa...

Tôi xin lỗi, xin lỗi tất cả, con xin lỗi mẹ, t xin lỗi m, cháu xin lỗi chủ trọ^^, xin lỗi vì đã được sinh ra, xin lỗi vì tiêu cực, xin lỗi vì tất cả, xin lỗi

Ước gì, đây là lời từ biệt...

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận

Bạn không một mình trên hành trình này.

Đây là nơi bạn có thể tìm thấy sự thấu hiểu, những kiến thức tinh thần đáng tin cậy, đồng hành cùng bạn qua những ngày chông chênh.

Nhận hỗ trợ ngay

Bài viết tương tự

0 bình luận

Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!