Có cách nào chết mà ko đau đớn nhiều ko ạ? E sợ đau lắm

Tôi xin giấu tên. Từ nhỏ nhận thức của tôi đã tốt hơn những đứa tẻ khác, gia đình tôi là gia đình tiếp nối bởi cha tôi đã từng có 1 vợ mà mẹ tôi cũng từng có 1 đời chồng, lí do họ đến với nhau tôi ko biết nữa. Cả 2 người đều có con riêng. Tôi sinh ra năm 2006 là đứa trẻ sinh muộn bởi nếu chị tôi cưới chồng sớm 1 2 năm cũng sinh được tôi ra. Từ nhỏ tôi đã ko nhận được sự quan tâm từ cha mẹ, chị gái thì cũng ko quan tâm nên lớn lên trong sự lạnh nhạt đó và tôi biết ngoan ngoãn lạ thường. Lần đầu tiên tôi tự đặt câu hỏi là khi nhìn thấy chị 3 người cùng máu mủ cả cha lẫn mẹ đang ngồi khóc, mẹ thì đang đập phá đồ đặt trong nhà chửi mắng cha bảo ông cút đi, cha tôi thì xách túi quần áo đi ko ngoái đầu lại. Lí do cuộc cãi vã ấy là ông đã lấy tiền của gia đình trong thẻ đem cho con của vợ trước mà ko hỏi má tôi. Lúc đó thay vì khóc như chị tôi lại im lặng và tự hỏi tại sao chị ấy khóc nhỉ? Có gì đáng khóc sao? Tôi nhìn mẹ đang thịnh nộ r bắt chước dáng vẻ của chị mà khóc to. Tôi thật giả tạo. Lớn lên sự kiển soát của mẹ tôi ngày càng tăng, tôi ko đc đi chơi khỏi nhà, phải làm việc nhà và phải mặc quần áo như những gì bà sắp đặt. Cha tôi là người yếu đuối, cho tới lúc ông mất tôi chưa thấy ông cãi lại mẹ tôi quá 3 lời. Sinh nhật với tôi là từ tôi chưa từng nghe thấy cho tới lúc lớn tôi mới biết thì ra ai cũng sẽ tổ chức sinh nhật vào ngày mik được sinh ra cả chị tôi cũng vậy, nhưng đáng tiếc tôi thì ko. Chả ai nhớ nó cả. Vào 1 ngày nọ chị 2 tôi người có cùng máu mủ với mẹ đã nói cho tôi biết rằng tôi có sinh nhật và chả ai nhớ nó cả. Tôi đã khóc. Từ nhỏ tôi đã ăn đòng roi của mẹ tôi nhưng chưa chắc gì tôi đã khóc như hôm đó. Tôi thấy mik cũng giống người bình thường r đấy, vì tôi biết buồn và khóc r. Những năm sau đó tôi lại biết được trước tôi mẹ đã mang thai con trai nhưng ko may đã sảy thai do bị cha tôi đánh trong lúc ghen tuông. Và tôi chính là đứa trẻ thay thế. Mẹ tôi ghét bỏ tôi vì tôi ko phải con trai và bà đã nuôi dạy tôi như 1 đứa con trai. Cuộc sống tôi chỉ xoay quanh nhà và trường học r đi làm việc nhà và nương rẫy. Thứ khác tôi chả biết gì cả. Vào lớp 6 cha tôi mất do bệnh tật để lại 1 khoản nợ lớn, tôi nghĩ tôi sẽ ko khóc nhưng tôi đã khóc, nước mắt đã tự rơi. Mẹ tôi lúc ấy bắt tôi trong chừng bàn thờ và ko cho tôi nghỉ bởi bà muốn cho mọi người thấy tôi hiếu thảo trong coi mà ko nghỉ ngơi. Lúc ấy tôi biết bà rất trọng sĩ diện. Sau hôm ấy tinh thần tôi đã mất khống chế tôi cứ khóc bất chợt và r tôi cầm con dao để vào cổ tay nhưng tôi ko nhấn xuống và mẹ tôi đã thấy. Bà ấy ko an ủi và nói ra những lời cay nghiệt. Thật trớ trêu. Sau đó bà bắt đầu tìm người thay thế cha tôi nhưng rồi lại thôi. Năm sau tôi bị bỏng do nước sôi bởi cái ấm siêu tốc chị 2 tôi đã làm hư chị ấy đã ko nói cho tôi biết nên tôi đã bỏng, mẹ tôi chỉ quan tâm tiền thuốc men còn tôi thì sao chả được. Năm sau nữa tôi bị người quen của bà giở trò biến thái bà đã làm lớn chuyện tôi nghĩ chắc bà thương tôi nhưng ko bà vì sĩ diện, nhưng r bà nhận 500k r im bặt. Lúc đó tôi biết bà là người hám tiền. R đến cấp 3 chị 2 tôi ngoại tình, nghe bảo anh rể tôi trước đó cũng đã ngoại tình r họ bỏ xứ đi mất bỏ lại 3 đứa cháu tôi đã nhận về nuôi. Chúng càng lớn càng ghét tôi, bởi chúng nghĩ tại tôi nên chúng bị ngoại ghét bỏ. Năm ngoái tôi bị bắt xem mắt với con trai người quen bà tôi ko thích nhưng bà thì lại rất ưng ý vì nghe đến tiền của nhà người đó. Bà rất hám tiền, cầu sang giàu. Bán tôi mà được lợi thì tại sao lại ko chứ? Tôi rất tuyệt vọng cuộc sống này rồi, làm gì có thứ tốt đẹp chứ, mơ mộng mà thôi.

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
2

Bạn không một mình trên hành trình này.

Đây là nơi bạn có thể tìm thấy sự thấu hiểu, những kiến thức tinh thần đáng tin cậy, đồng hành cùng bạn qua những ngày chông chênh.

Nhận hỗ trợ ngay

Bài viết tương tự

0 bình luận

Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!