Mong được tư vấn ạ
Em đang còn là một học sinh ngồi trên ghế nhà trường, nhưng lại có suy nghĩ khá tiêu cực ạ.
Em từ bé cứ hay suy nghĩ nhiều hay phức tạp hoá mọi chuyện lên, lúc nào cũng nghĩ mọi việc theo chiều hướng tiêu cực nhất em nghĩ ra được. Dù chỉ là bố mẹ bận quá hay nóng quá nên lỡ lời cũng làm em tưởng ba mẹ không quan tâm em nữa. Bố em cũng là kiểu người nóng tính nên khi làm sai hoặc nói dối sẽ phạt rất nặng. Cũng như đã có vài lần em bị bố siết cổ lúc còn bé (khoảng lớp 4-5), bây giờ có vẻ đỡ hơn nhưng em vẫn bị ám ảnh ạ. Vì cũng hay nghĩ quá nên em lúc nào cũng cố gắng làm vui lòng cha mẹ và người khác, nhưng lâu dần em thấy mệt khi phải tự thân vận động sống song giữa việc học nghề của bố mẹ với việc học, nên càng ngày học càng xa xút khi lên cấp 2, cảm giác chán đến mức không muốn quan tâm đến ai hay làm gì.
Em cũng không kể cho ba mẹ vì nghĩ họ sẽ không hiểu cho em vì em đã từng thử với một vài chủ đề khác, nhưng cũng muốn bố mẹ sẽ hiểu em được một lần, để em được quyền khóc và bố mẹ sẽ an ủi em ạ.
Em muốn đi khám tâm lý nhưng không dám nói thẳng ra sợ bố mẹ lại cười em bảo em suy nghĩ linh tinh lắm, giờ trầm cảm vì áp lực gia đình và nhà trường mà em chỉ muốn tìm cách tự tử
bạn nên suy nghĩ lại, cuộc sống còn nhiều điều tốt đẹp chờ bạn phía trước
theo mik thì bn có thể làm giả bằng, rồi làm nhiwngx việc không lq đến vc cần bằng, cái này thì bố mẹ không có quyền can thiệp
Chào bạn,
SUNNYCARE thật sự đồng cảm với nỗi khổ tâm mà bạn đang trải qua. Cảm giác sống trong một sự thật bị che giấu suốt 5 năm, cùng với áp lực từ những câu hỏi lặp lại của ba mẹ, chắc hẳn đang khiến bạn kiệt sức cả về tinh thần lẫn niềm tin vào bản thân. Chúng tôi hiểu – bạn không hề muốn làm tổn thương ai, nên mới cố gắng gồng gánh một mình. Nhưng bạn ơi…
Có khi nào bạn tự hỏi:
Giữ kín mãi sự thật ấy để làm gì? Để ba mẹ mãi hy vọng – rồi một ngày vỡ vụn? Hay để chính bạn sống trong một bản thể không còn là mình nữa?
Việc bạn dừng học không khiến bạn trở nên thấp kém. Nhưng chọn cách ẩn mình, lặng thầm chịu đựng – rồi nghĩ đến cái chết chỉ để che giấu sự thật – liệu có thật sự đáng không?
Nếu bạn ra đi mà ba mẹ vẫn chưa biết chuyện, liệu nỗi đau ấy có gấp nhiều lần không? Họ không chỉ mất một người con, mà còn mãi day dứt, dằn vặt vì không hiểu điều gì đã khiến con mình tuyệt vọng đến thế.
SUNNYCARE tin rằng: Kết thúc mạng sống không phải là cách để giải quyết nỗi đau – mà có thể sẽ còn làm nỗi đau lan rộng.
Vòng lặp tổn thương ấy sẽ âm ỉ trong lòng những người ở lại.
Vậy nên, bạn ơi, hãy thử một lần đối diện. Có thể ba mẹ sẽ buồn, sẽ sốc – nhưng ít ra, đó là một nỗi buồn có thể chữa lành. Còn nếu bạn im lặng mãi, bạn – và cả họ – sẽ không còn cơ hội nào để hiểu nhau thêm nữa.
💛 Gợi mở một lối đi:
💬 Một lời gửi gắm:
Sự thật có thể làm đau – nhưng sự thật cũng có sức mạnh giải phóng. Bạn xứng đáng được sống thật với chính mình.
Chúc bạn sẽ đủ dũng cảm để bước qua nỗi sợ, và mở ra một hành trình sống mới – nhẹ hơn, thật hơn, và xứng đáng hơn.
Thân mến,
Viện Tâm lý SUNNYCARE
🌿 Đừng chọn ra đi để thoát khỏi nỗi buồn – hãy chọn đối diện để thay đổi nó.
chuyện đã lỡ r, bạn nên cho cách nói thật r đối diện với nó nha
bạn có thể ib mình nếu muốn 44 cùng mình nha
Thay vì nghĩ đến những điều tiêu cực, hãy thử tìm kiếm sự giúp đỡ từ những người xung quanh. Bạn có thể tìm đến các chuyên gia tâm lý để được tư vấn và hỗ trợ giải quyết vấn đề. Họ sẽ giúp bạn tìm ra nguyên nhân gốc rễ của sự trầm cảm và đưa ra những lời khuyên hữu ích để bạn vượt qua giai đoạn khó khăn này. Ngoài ra, bạn cũng có thể chia sẻ với những người bạn tin tưởng hoặc người thân trong gia đình. Đôi khi, chỉ cần được lắng nghe và thấu hiểu cũng có thể giúp bạn cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Về việc đối diện với ba mẹ, tôi hiểu rằng việc thú nhận sự thật sau 5 năm là rất khó khăn. Tuy nhiên, việc che giấu sự thật chỉ khiến bạn thêm áp lực và mệt mỏi. Hãy thử tìm một thời điểm thích hợp và nói chuyện thẳng thắn với ba mẹ. Có thể họ sẽ thất vọng, nhưng tôi tin rằng họ sẽ hiểu và thông cảm cho bạn. Nếu bạn cảm thấy quá khó khăn để đối diện một mình, hãy tìm đến sự giúp đỡ của các chuyên gia tâm lý. Họ sẽ giúp bạn chuẩn bị tâm lý và đưa ra những lời khuyên hữu ích để bạn có thể đối diện với ba mẹ một cách tốt nhất. Tôi tin rằng bạn có đủ sức mạnh để vượt qua giai đoạn khó khăn này. Hãy nhớ rằng bạn không đơn độc và luôn có những người sẵn sàng giúp đỡ bạn. Đừng ngần ngại tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần thiết.
Chuyên mục liên quan