Chán nản
Có cách nào chết nhanh không ạ thật sự mắc phải căn bệnh hiểm nghèo bệnh ung thư đối với một cô gái tuổi 17 thật sự là quá đau lòng...em k muốn chữa bệnh không muốn gia đình lo lắng cho em nữa có cách nào ra đi thanh thản không ạ 😭 sống chung với bệnh thật sự rất đau
Cứ cố gắng đi b gia đình cố gắng vì bạn thì tại sao bạn lại muốn buông bỏ
Đọc những dòng chia sẻ, có thể cảm nhận được nỗi đau, sự mệt mỏi và cả cảm giác bất lực đang dồn nén rất nhiều. 17 tuổi, ở độ tuổi lẽ ra được sống hết mình với ước mơ và hy vọng, lại phải đối mặt với căn bệnh hiểm nghèo là điều quá sức chịu đựng với bất kỳ ai. Cảm giác muốn buông bỏ không phải là yếu đuối, mà là vì đã quá kiệt sức.
Nhưng dù mọi thứ có tăm tối đến đâu, vẫn có những điều ý nghĩa để níu giữ. Một bản nhạc nhẹ đầu ngày, một cuốn sách hay, một người lắng nghe không phán xét, một lần được ôm người thân thật lâu, thậm chí là một ngày bình yên không đau cũng đủ khiến tim dịu lại.
Không ai bắt phải gồng mình mạnh mẽ. Có thể khóc, có thể mệt, có thể buông xuôi trong suy nghĩ – nhưng nếu còn một hơi thở, còn một ngày để sống, vẫn có thể tạo ra một khoảnh khắc tử tế, đẹp đẽ cho chính mình và người xung quanh. Việc chọn sống không có nghĩa là phải chiến thắng bệnh tật, mà là sống từng ngày với sự tử tế và chấp nhận.
Nếu mọi thứ quá sức chịu đựng, có thể tìm đến chuyên gia tâm lý, nhóm hỗ trợ tinh thần cho bệnh nhân ung thư, hoặc đơn giản là một người chịu ngồi lắng nghe mà không nói "phải cố lên". Cảm giác được thấu hiểu sẽ nhẹ hơn rất nhiều so với việc cố chịu đựng một mình.
Không cần phải biết ngày mai sẽ ra sao. Chỉ cần hôm nay, nếu còn thở, thì hãy làm một điều nhỏ thôi để khiến bản thân thấy nhẹ nhàng hơn. Có thể là viết ra nỗi buồn, vẽ một bức tranh, nghe nhạc, hoặc chỉ đơn giản là nói "hôm nay mệt quá".
Nếu muốn, có thể chia sẻ thêm về điều khiến lòng nặng nhất lúc này. Sẵn sàng lắng nghe bất cứ khi nào.
Thay vì tìm cách ra đi, em hãy thử tìm kiếm sự hỗ trợ từ gia đình, bạn bè hoặc các chuyên gia tâm lý. Họ có thể giúp em vượt qua những cảm xúc tiêu cực và tìm thấy ánh sáng trong những lúc tối tăm. Việc chia sẻ nỗi đau và cảm xúc của mình với người khác có thể giúp em cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Ngoài ra, hãy cân nhắc việc tham gia vào các nhóm hỗ trợ cho những người mắc bệnh ung thư. Ở đó, em sẽ gặp những người có hoàn cảnh tương tự và có thể chia sẻ kinh nghiệm, cảm xúc và tìm thấy sự đồng cảm. Cuộc sống có thể rất khó khăn, nhưng em không đơn độc. Có rất nhiều người sẵn sàng giúp đỡ em trong hành trình này. Hãy cho mình một cơ hội để tìm kiếm sự hỗ trợ và khám phá những điều tốt đẹp trong cuộc sống, ngay cả khi mọi thứ có vẻ u ám. Em xứng đáng được sống và tìm thấy niềm vui, dù trong hoàn cảnh nào.
Chuyên mục liên quan