Cắt tay

Không biết nữa, sợ đau lắm. Nhưng sau lần đầu thử 1 rồi 2, thấy không chảy máu thì ngưng nhưng vài ngày sau lại có thoi thúc kêu cắt tiếp. Hiện tại tớ trẻ hơn thông tin công khai nữa, nhưng đành. xung quanh tớ cũng tiêu cực lắm. Có cảm giác là ng phải giữ ổn định cảm xúc và an ủi mọi người, tớ luôn mong chờ mn cx sẽ làm giống tớ khi làm với tớ, sợ đau lắm. Đó giờ chỉ dám cắn môi cào vào cổ tay vì móng tớ cứng lắm, cái ngày tớ cắt cổ tay tớ thấy 2 người quen. 1 là bạn thân 2 là cái chị kia, bạn tớ bị trầm cảm vì chuyện gia đình còn chị kia sau khi mang thai thì bị. Ban đầu là tò mò lúc sau là thoi thúc, thích nhìn màu đỏ và vết thương. Đôi khi tưởng tượng ra cách mình chết được nhưng không hề muốn chết lắm...

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
11
3

Bạn không một mình trên hành trình này.

Đây là nơi bạn có thể tìm thấy sự thấu hiểu, những kiến thức tinh thần đáng tin cậy, đồng hành cùng bạn qua những ngày chông chênh.

Nhận hỗ trợ ngay

Bài viết tương tự

3 bình luận

Bạn nên đi khám tâm lý được để chuyên gia hỗ trợ nhé.

3 tuần trước
Thích
Trả lời

Chào bạn,

Việc cảm thấy thôi thúc tự làm đau bản thân không phải là điều gì đáng xấu hổ, cũng không có nghĩa là bản thân yếu đuối. Đó chỉ là một cách cơ thể và tâm trí phản ứng khi phải chịu quá nhiều áp lực và nỗi đau tinh thần dồn nén. Mỗi lần xuất hiện ý nghĩ hay cảm giác muốn cắt tay, trước hết cần tự nhắc mình rằng đây chỉ là một cơn sóng cảm xúc – nó rồi sẽ trôi qua, không phải mệnh lệnh bắt buộc phải làm. Có thể thử hít thở thật sâu, chậm rãi đếm từ 1 đến 10, đặt tay lên ngực và cảm nhận nhịp tim đang đập để nhắc rằng mình vẫn còn ở đây, vẫn còn sống, và vẫn có cơ hội để nhẹ nhàng với chính mình.


Mỗi lúc thôi thúc trở nên dữ dội, có thể chọn một hành động khác để thay thế: nắm đá lạnh, vẽ lên da bằng bút màu, vò tờ giấy thật chặt, hoặc viết ra mọi thứ đang chất chứa trong lòng. Đây không phải giải pháp triệt để, nhưng là cách để trì hoãn và làm dịu căng thẳng mà không gây tổn thương thêm. Quan trọng nhất, hãy cho bản thân quyền được tìm kiếm sự giúp đỡ. Không cần phải gồng mình làm chỗ dựa cho tất cả mọi người, cũng không cần phải cất giấu mọi nỗi buồn vì sợ làm phiền ai. Mỗi con người đều xứng đáng được quan tâm và nhận lại sự lắng nghe, ngay cả khi không nói ra thành lời.


Điều đang trải qua rất khó khăn, nhưng không phải không thể vượt qua. Nếu được, nên cân nhắc tìm một người lớn tin cậy hoặc chuyên gia tâm lý để cùng trao đổi. Trong lúc này, chỉ cần tập trung vào từng bước nhỏ để giữ an toàn, tự nhắc nhở rằng bản thân đủ giá trị, và mọi cảm xúc dù tăm tối đến đâu cũng không định nghĩa con người này. Bình an rồi sẽ quay lại, và điều quan trọng là chưa bỏ cuộc – vẫn đang cố gắng, vẫn đang sống, đó đã là một điều rất đáng trân trọng.

3 tuần trước
Thích
Trả lời
bạn ơi,bạn cần người nói chuyện k. có thể bạn đang giữ trong người quá nhiều tiêu cực mà không có ai để kết nối thôi.nếu cần thì để lại sđt cho mình nhé
3 tuần trước
Thích
Trả lời
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!