Vì sao mik lại sinh ra ở trong thế giới này?
Tôi đã cố gắng hc nhưng lain ko đỗ một trường top , tôi đã tuyệt vọng , không ăn mấy ngày , mà mẹ tôi còn ko động viên tôi một chút nào cả , tôi rất tủi thân và buồn tủi
Hỏi bác sĩ trực tuyến 👉 tại đây 👈
Video ngắn mới nhất
🌦️VÌ SAO BIẾN ĐỔI KHÍ HẬU LẠI LÀ NGUYÊN NHÂN GÂY CÁC ĐỢT BÙNG PHÁT DỊCH SỐT XUẤT HUYẾT?
7.3m lượt xem 25/04/2025
“Gợi ý” cách chăm và bảo vệ da bé thời điểm giao mùa!
7.7k lượt xem 15/01/2025
Các bệnh lý thường gặp khi không đảm bảo dinh dưỡng mùa cuối năm và cách phòng tránh hiệu quả?
6.9k lượt xem 07/01/2025
“Bật mí” cách chọn tã cho bé yêu như thế nào để ngăn ngừa hăm, ngứa?
5k lượt xem 31/12/2024
Công cụ sức khỏe
Công cụ tầm soát các cơn đau bụng
Công cụ kiểm tra sức khỏe định kỳ các bệnh mạn tính (Tiểu đường, Tim mạch, Hô hấp, Cơ xương khớp)
Trắc nghiệm: Bạn đã nuôi con bằng sữa mẹ đúng cách?
Bài test EQ - Bài kiểm tra trí tuệ cảm xúc
Bài test trầm cảm BECK - Đánh giá mức độ trầm cảm
Công cụ kiểm tra sức khoẻ da
Công cụ nổi bật
Ứng dụng đo số cân nặng tiêu chuẩn của các mẹ khi mang thai
Với mỗi trường hợp, công cụ tính cân nặng khi mang thai cho biết cân nặng của mẹ bầu và thai nhi bao nhiêu là an toàn.
Đo chỉ số BMI
Kết quả đo chỉ số BMI giúp bạn biết mình đang thừa cân, béo phì hay suy dinh dưỡng để kịp thời điều chỉnh lối sống.
Hình ảnh trực quan phân trẻ sơ sinh như thế nào là bình thường?
Khi chăm sóc trẻ, cha mẹ thường có xu hướng đánh giá sức khỏe bé thông qua phân. Tuy nhiên, sự đi tiêu của mỗi em bé là không giống nhau, mỗi một loại phân đều có sắc thái riêng và nguyên do kèm theo. Vậy tình trạng phân như thế nào là tốt? Hãy cùng Hellobacsi khám phá ngay bên dưới.
Tìm cộng đồng của bạn
Mang thai
Tiểu đường
Nuôi dạy con
Bệnh truyền nhiễm
Sức khỏe phụ nữ
Sức khỏe tinh thần
Bài đăng nổi bật
Xem thêmTôi đã cố gắng hc nhưng lain ko đỗ một trường top , tôi đã tuyệt vọng , không ăn mấy ngày , mà mẹ tôi còn ko động viên tôi một chút nào cả , tôi rất tủi thân và buồn tủi
Bạn không một mình trên hành trình này.
Đây là nơi bạn có thể tìm thấy sự thấu hiểu, những kiến thức tinh thần đáng tin cậy, đồng hành cùng bạn qua những ngày chông chênh.
Bài viết tương tự
Chuyện là em trượt đại học top đầu rồi, tăng những 5đ khiến em sốc vô cùng và giờ em vẫn chứ thể bình tĩnh lại. Sáng nay thì em cứ như du hồn lảng vãng ấy ạ, sau đó thì em lại khóc chẳng có lý do. Lúc khóc rồi thì lại nhớ đến bản thân trượt nguyện vọng em càng nghĩ quẩn em. Em tính đăng kí đi hiến máu, rút được bao nhiêu lần rút được bao ml thì rút hết đưa em tiền là được. Em thậm chí còn muốn bán thận bán tim nữa, bao tiền điều để lại cho ba mẹ. Nhưng rồi em không nỡ chết vì ba mẹ em đủ khổ rồi, nhưng nếu em chết đi họ sẽ giảm bớt gánh nặng là em thì tốt quá. Em biết đại học không phải là con đường duy nhất nhưng em không muốn học nghề hay cao đẳng. Em drop 1 năm rồi không thể lại thi thêm 1 năm vì quá tốn kém và rủi ro. Em phải làm sao đây ạ? Em thực sự không còn ý chí hay hy vọng nào về chính mình nữa cả.
em năm nay 16 tuổi đang học lớp 10 tại một trường nội trú sau đây e muốn chia sẻ về vấn đề của e mặc dù bài khá dài ai đọc thì đọc không đọc thì cũng không sao ạ..
e rất áp lực khi bị bố mẹ ép buộc thi vào trường mà con không muốn vào..bây giờ thật hối hận khi vào được trường này.. không phải trách do trường hết cả chỉ do là e rất áp lực về bạn bè.. ở trường không dám nói chuyện với bất kỳ một ai và không dám cười nhiều,tính của e rất thân thiện khi quen được một bạn mới và đến hiện tại bạn đó mãi muốn gây những điều áp lực đến tinh thần của e.. các bạn luôn hùa nhau để ghét e mặc dù e chẳng làm gì..e bị blhđ từ năm c1 rất nhiều rất ám ảnh nhưng sau khi lên c2 c3 e không còn bị blhđ nữa mà lại bị blnt thôi..
e xin bố mẹ để chuyển trường để học gần hơn còn đây học ở xa và sức khỏe của em lúc nào cũng không ổn có vài tuần cứ về để đi khám, mà e cứ xin để chuyển trường thì bị bố trách là"ngu" "chỉ có thế thôi mà m lại muốn chuyển đi suy nghĩ m bị gì vậy? đầu óc có vấn đề hả con..v.v?".. không chỉ thế còn vấn đề rất ác ý dẫn e tới đường cùng chính là những bạn học cùng luôn xúc phạm và nói xấu đến e , mặc dù thấy e hay im lặng ít nói họ cô lập e và luôn đổ thừa cho e trong mọi việc là lỗi nào cũng do e,họ lôi ra vấn đề e bị bệnh để họ làm trò đùa để bắt nạt e,họ luôn không cho e một ngày nào yên ổn cả họ chỉ muốn em đi sang một nơi khác để bớt gặp một đứa nhát vừa tự kỷ như e..họ nói những câu khiến e nghe còn phải tự muốn làm hại đến bản thân mình..tối nào cũng phải rơi nước mắt vì luôn bị các bạn gây chuyện.. khiến e mãi thay đổi về tính cách, các bạn ác lắm.. trên đời e chưa gặp ai với cái thể loại như họ cả.. dù lời nói thôi cũng có thể giết mất 1 tính mạng người đấy?hồi c2 e luôn bình thường không bị tâm lý gì hết mà đến bây giờ e không biết thoát ra nơi bóng tối này bằng cách nào cả nhưng chỉ có cách là tự làm hại bản thân,e rất tủi thân lắm ạ.. vì không chịu đựng được,e luôn muốn có 1 câu động viên từ gia đình nhưng họ lại trách e phiền..e không biết tương lai sau này của e sẽ ra sao.. thường ăn xog ở đây rất đau dạ dày,bố mẹ cũng biết e bị dạ dày từ năm lớp 8 đến bây giờ còn nặng hơn mà s lại không cho chuyển đi? e cũng muốn sống hạnh phúc như bao người khác mà.. cuộc sống làm gì có ai hoàn hảo cả, nhưng e mãi ám ảnh bởi những lời nói và hành động của các bạn lắm e không biết phải sống sao cho vừa lòng thiên hạ đây..e muốn chuyển trường lắm vì không có nơi nào để chữa lành và không chịu đựng được..mọi người ơi làm sao để bố mẹ đồng ý cho chuyển trường đây ạ hiện tại tâm lý của e rất bất ổn.. ngày nào cũng luôn đều nghĩ đến về tiêu cực thì làm sao tiếp tục cố gắng để nỗ lực học được ạ. Đúng thế giới này phức tạp quá.. làm ơn xin mọi người hãy giúp e với và em xin cảm ơn mọi người đã đọc hết ạ !
Mình sinh ra trong một gia đình chẳng khá giả gì bố mẹ tôi thì kết hôn nhờ được giới thiệu( tôi nghe bà ngoại bảo vậy ). Tôi thương mẹ tôi lắm mẹ tôi làm việc vất vả bà không phải là công nhân nhưng làm công chức ở quê nên lương chẳng bao nhiêu, chỉ đủ cho các con 3 bữa mỗi ngày. Bố tôi thì làm sửa xe ô tô ở nhà, nói chung là lương cũng khá được nhưng cũng chẳng quá nhiều. Tôi cứ sống dưới mái nhà mà cả 2 đấng sinh thành chẳng mặn mà gì với nhau cả. Tôi luôn nuôi một niềm tin trong lòng rằng, tôi phải học, phải học thật giỏi để nuôi mẹ tôi, để cho mẹ tôi có cuộc sống tốt hơn, cho tôi một cuộc sống tốt hơn...Nhưng có vẻ khi cuộc đời chẳng mong tôi được sống tốt...Tôi với bố có một khoảng cách quá lớn những tư duy xưa cũ ( cổ hủ ) của bố tôi vẫn còn tong tâm trí của ông ấy. Dù tôi có cố gắng đến đâu, dành thành tích học sinh xuất sắc, đi thi học sinh giỏi cấp huyệnv.v nhưng trong mắt cha mình tôi chỉ là một đứa kèm cỏi. Mỗi khi ông uống rượu là lại chửi mắng tôi thậm tệ, chửi tôi vô dụng, chửi tôi ngu dốt , chửi tôi không biết nhục ,...Nhưng câu nói ấy theo tôi rất lâu, tôi quen rồi, tôi chẳng còn dao động với những lời nói như thế nữa. Có những lúc tôi ấm ức lắm vì tôi cũng là con người mà, tôi cũng cảm xúc, tôu chỉ biết khóc một mình, mẹ thấy tôi như vậy cũng chẳng bảo gì.Tôi không trách mẹ vì bà cũng quen rồi bà cũng từng vì tôi mà cãi lại bố nhưng chỉ lại ôm nước mắt trong lòng mà ôm tôi ngủ.Cuộc sống cứ thế dày vò tinh thần tôi mỗi ngày. Tôi chẳng muốn ở nhà, tôi muốn được đi học. Nơi trường mà nhiều người cho là nhà giam ấy với tôi còn hơn cả một gia đình. Tôi có những người thương tôi còn hơn cả một gia đình, mọi người như bù đắp vào tuổi thơ khuyết tình thương trong tôi... Nhưng tôi rất sợ hãi kỳ nghỉ hè vì phải ở nhà vì phải nhìn mặt bố mẹ mà sống. Tôi sợ hãi hiện thực , sợ phải đối mặt 2 người ám ảnh tôi ,sợ phải nghe chửi , sợ bị sỉ nhục,... Có những lúc tôi đã tìm cách tự tử. Tôi thử cắt cổ tay, thử bóp cổ chính mình, thử cấu xé chính cơ thể mình để vơi đi nỗi đau tình thần nhưng tôi không có đủ dũng cảm để kết thíc cuộc sống này. Tôi thấy chính mình thật hèn nhát. Chỉ dùng nỗi đau thể xác để quên đi nỗi đau tinh thần mà bản thân phải chịu. Tôi thấy bản thân thật hèn hạ như lời cha tôi nói. Chết cũng chẳng dám... vì tôi nghĩ đến tương lai tươi đẹp của tôi, tôi thấy tiếc nuối. Nghĩ đến những người bạn của tôi , tôi thấy nhớ họ. Nỗi đau và tình thương cứ giằng xé nơi tâm hồn tôi nó làm tôi chịu đựng cuộc sống như hành hạ vậy. Đỉnh điểm đều xuất phát từ cuộc cãi vã. Khi tôi không kìm chế được cơn giận và uốt ức trong lòng nữa, tôi lấy hết dũng khí của tôi hỏi bố mẹ rằng: " Nếu không nuôi được vậy bố mẹ đẻ con con ra làm gì? " vừa nói tôi vừa khóc rất nhiều tôi rất sợ phát ra tiếng vì hé răng nửa lời tôi sẽ bị bố tối mắng sẽ bị đánh rất đau nên tôi chỉ dám như vậy.Nhưng câu trả lời khiến tôi gục gã :" Giờ mày chết cũng chưa muộn mà " . Giờ đây tôi thấy mỏi lắm, tôi muốn ích kỷ một lần, muốn kết thúc cuộc sống này để lòng tôi được bình yên. TÔI MỎI RỒI. Tôi vẫn chỉ là trẻ vị thành niên. Có rất nhiều điều tôi con chưa được làm. Nhưng càng sống lâu tôi càng cảm thấy sợ hãi con người mình. TÔi phải làm sao đây? Tôi phải sống làm sao? Tôi chán cái thế giới này rồi....
4 bình luận
Mới nhất
Bây giờ bạn có thể chủ động tham gia bằng cách đăng bài, bình luận, và vote bài viết
Lấy lời khuyên từ các Bác sĩ, Chuyên gia, và Đại sứ cộng đồng.
Chia sẻ kinh nghiệm của bạn cho những thành viên khác cần lời khuyên.
Hoạt động năng nổ và trở thành một Đại sứ cộng đồng bằng cách thu thập điểm.
Chào bạn,
Tôi biết bạn đang trải qua một khoảng thời gian khó khăn và cảm thấy rất thất vọng khi không đạt được điều mình mong muốn. Cảm giác buồn tủi và tủi thân là hoàn toàn bình thường, và bạn không phải một mình trong việc này.
Hãy nhớ rằng mỗi thất bại đều là một bài học quý giá. Thay vì nhìn nhận nó như một thất bại, hãy xem đây là cơ hội để bạn học hỏi và trưởng thành hơn. Bạn có thể đặt ra những mục tiêu nhỏ hơn, dễ dàng đạt được, để từng bước lấy lại niềm tin vào bản thân.
Đừng ngần ngại tìm kiếm sự hỗ trợ từ bạn bè, gia đình hoặc chuyên gia tâm lý. Chia sẻ cảm xúc của bạn với những người xung quanh có thể giúp bạn cảm thấy đỡ cô đơn hơn.
Hãy tham gia vào các hoạt động mà bạn yêu thích, như thể thao, nghệ thuật hoặc tình nguyện. Những điều này có thể mang lại cho bạn niềm vui và cảm giác thành công.
Nhớ rằng việc chăm sóc bản thân rất quan trọng. Hãy ăn uống đủ chất, ngủ đủ giấc và tập thể dục để cơ thể và tâm trí bạn luôn khỏe mạnh.
Cuối cùng, hãy khám phá những lĩnh vực mới mà bạn có thể quan tâm. Đôi khi, việc tìm kiếm một con đường khác có thể mang lại cho bạn niềm vui và động lực mới.
Bạn xứng đáng có được hạnh phúc và thành công trong cuộc sống. Hãy tin tưởng vào bản thân và tiếp tục nỗ lực. Tôi tin rằng bạn có thể vượt qua giai đoạn này!
Hãy nhớ rằng mỗi người có một hành trình riêng và không ai giống ai. Việc không đỗ vào một trường top không định nghĩa giá trị của một người. Hãy tin tưởng vào bản thân và tiếp tục nỗ lực. Bạn xứng đáng có được sự hạnh phúc và thành công trong cuộc sống.
Chuyên gia tâm lý SUNNYCARE - Trần Thiện··
thì cố gắng ở trường mà mình đậu thui, nếu ra trường muốn làm gfi thì học thêm 1 khóa là làm dc rồi, ko thì thi thạc sĩ nè
ăn đi bạn, có gì đâu mà sợ
Xin chào! Cảm ơn bạn đã quan tâm và đặt câu hỏi, rất vui được trả lời câu hỏi của bạn như sau:
Tôi không có đủ dữ liệu để trả lời, bạn vui lòng cung cấp thêm thông tin được không? Nếu bạn còn thắc mắc gì nữa, hãy cho tôi biết nhé!Chuyên mục liên quan