làm ơn mọi người có thể giúp e với được không ạ..
em năm nay 16 tuổi đang học lớp 10 tại một trường nội trú sau đây e muốn chia sẻ về vấn đề của e mặc dù bài khá dài ai đọc thì đọc không đọc thì cũng không sao ạ..
e rất áp lực khi bị bố mẹ ép buộc thi vào trường mà con không muốn vào..bây giờ thật hối hận khi vào được trường này.. không phải trách do trường hết cả chỉ do là e rất áp lực về bạn bè.. ở trường không dám nói chuyện với bất kỳ một ai và không dám cười nhiều,tính của e rất thân thiện khi quen được một bạn mới và đến hiện tại bạn đó mãi muốn gây những điều áp lực đến tinh thần của e.. các bạn luôn hùa nhau để ghét e mặc dù e chẳng làm gì..e bị blhđ từ năm c1 rất nhiều rất ám ảnh nhưng sau khi lên c2 c3 e không còn bị blhđ nữa mà lại bị blnt thôi..
e xin bố mẹ để chuyển trường để học gần hơn còn đây học ở xa và sức khỏe của em lúc nào cũng không ổn có vài tuần cứ về để đi khám, mà e cứ xin để chuyển trường thì bị bố trách là"ngu" "chỉ có thế thôi mà m lại muốn chuyển đi suy nghĩ m bị gì vậy? đầu óc có vấn đề hả con..v.v?".. không chỉ thế còn vấn đề rất ác ý dẫn e tới đường cùng chính là những bạn học cùng luôn xúc phạm và nói xấu đến e , mặc dù thấy e hay im lặng ít nói họ cô lập e và luôn đổ thừa cho e trong mọi việc là lỗi nào cũng do e,họ lôi ra vấn đề e bị bệnh để họ làm trò đùa để bắt nạt e,họ luôn không cho e một ngày nào yên ổn cả họ chỉ muốn em đi sang một nơi khác để bớt gặp một đứa nhát vừa tự kỷ như e..họ nói những câu khiến e nghe còn phải tự muốn làm hại đến bản thân mình..tối nào cũng phải rơi nước mắt vì luôn bị các bạn gây chuyện.. khiến e mãi thay đổi về tính cách, các bạn ác lắm.. trên đời e chưa gặp ai với cái thể loại như họ cả.. dù lời nói thôi cũng có thể giết mất 1 tính mạng người đấy?hồi c2 e luôn bình thường không bị tâm lý gì hết mà đến bây giờ e không biết thoát ra nơi bóng tối này bằng cách nào cả nhưng chỉ có cách là tự làm hại bản thân,e rất tủi thân lắm ạ.. vì không chịu đựng được,e luôn muốn có 1 câu động viên từ gia đình nhưng họ lại trách e phiền..e không biết tương lai sau này của e sẽ ra sao.. thường ăn xog ở đây rất đau dạ dày,bố mẹ cũng biết e bị dạ dày từ năm lớp 8 đến bây giờ còn nặng hơn mà s lại không cho chuyển đi? e cũng muốn sống hạnh phúc như bao người khác mà.. cuộc sống làm gì có ai hoàn hảo cả, nhưng e mãi ám ảnh bởi những lời nói và hành động của các bạn lắm e không biết phải sống sao cho vừa lòng thiên hạ đây..e muốn chuyển trường lắm vì không có nơi nào để chữa lành và không chịu đựng được..mọi người ơi làm sao để bố mẹ đồng ý cho chuyển trường đây ạ hiện tại tâm lý của e rất bất ổn.. ngày nào cũng luôn đều nghĩ đến về tiêu cực thì làm sao tiếp tục cố gắng để nỗ lực học được ạ. Đúng thế giới này phức tạp quá.. làm ơn xin mọi người hãy giúp e với và em xin cảm ơn mọi người đã đọc hết ạ !
Chào bạn,
Tôi biết bạn đang trải qua một khoảng thời gian khó khăn và cảm thấy rất thất vọng khi không đạt được điều mình mong muốn. Cảm giác buồn tủi và tủi thân là hoàn toàn bình thường, và bạn không phải một mình trong việc này.
Hãy nhớ rằng mỗi thất bại đều là một bài học quý giá. Thay vì nhìn nhận nó như một thất bại, hãy xem đây là cơ hội để bạn học hỏi và trưởng thành hơn. Bạn có thể đặt ra những mục tiêu nhỏ hơn, dễ dàng đạt được, để từng bước lấy lại niềm tin vào bản thân.
Đừng ngần ngại tìm kiếm sự hỗ trợ từ bạn bè, gia đình hoặc chuyên gia tâm lý. Chia sẻ cảm xúc của bạn với những người xung quanh có thể giúp bạn cảm thấy đỡ cô đơn hơn.
Hãy tham gia vào các hoạt động mà bạn yêu thích, như thể thao, nghệ thuật hoặc tình nguyện. Những điều này có thể mang lại cho bạn niềm vui và cảm giác thành công.
Nhớ rằng việc chăm sóc bản thân rất quan trọng. Hãy ăn uống đủ chất, ngủ đủ giấc và tập thể dục để cơ thể và tâm trí bạn luôn khỏe mạnh.
Cuối cùng, hãy khám phá những lĩnh vực mới mà bạn có thể quan tâm. Đôi khi, việc tìm kiếm một con đường khác có thể mang lại cho bạn niềm vui và động lực mới.
Bạn xứng đáng có được hạnh phúc và thành công trong cuộc sống. Hãy tin tưởng vào bản thân và tiếp tục nỗ lực. Tôi tin rằng bạn có thể vượt qua giai đoạn này!
Hãy nhớ rằng mỗi người có một hành trình riêng và không ai giống ai. Việc không đỗ vào một trường top không định nghĩa giá trị của một người. Hãy tin tưởng vào bản thân và tiếp tục nỗ lực. Bạn xứng đáng có được sự hạnh phúc và thành công trong cuộc sống.
Chuyên gia tâm lý SUNNYCARE - Trần Thiện··
thì cố gắng ở trường mà mình đậu thui, nếu ra trường muốn làm gfi thì học thêm 1 khóa là làm dc rồi, ko thì thi thạc sĩ nè
ăn đi bạn, có gì đâu mà sợ
Xin chào! Cảm ơn bạn đã quan tâm và đặt câu hỏi, rất vui được trả lời câu hỏi của bạn như sau:
Tôi không có đủ dữ liệu để trả lời, bạn vui lòng cung cấp thêm thông tin được không? Nếu bạn còn thắc mắc gì nữa, hãy cho tôi biết nhé!Chuyên mục liên quan