Em năm nay 14 tuổi đang học lớp 9 cũng là cuối cấp nhưng mà mình áp lực về việc ngày nào cũng đến trường, đến lớp vì 1 phần mình có thành tích học
... Xem thêmVấn đề tâm lí
Em là 1 du học sinh đã được 6 năm. 6 năm qua vừa học vừa làm bán mạng vì luôn nghĩ ba mẹ mình còn khổ. Ôm hết mọi vất vả lo toan về tài chính của gia đình từ ăn uống, nợ nầng đến ăn học của e út. Đến 1 ngày nọ thì bố mẹ lại lấy cái mà mình đang cố gắng mua lại với giá gấp đôi để cho chị gái và không hỏi ý kiến của mình. Thì mình mới phản đối và đã xảy ra cãi vã với bố mẹ. Mình trước giờ chưa từng tiếc 1 cái gì nếu đó là lo cho bố mẹ cả. Nhưng đây là công sức mồ hôi nước mắt của mình nhưng khi mình đề nghị giải quyết thì không ai giải quyết cho mình nên mình đã đăng lên mạng xã hội mục đích của mình đăng về những thứ mình đã cố gắng cống hiến cho gia đình để sau này mình không lo nữa thì mình sẽ không bị xã hội trách móc là bất hiếu mình muốn lo cho bản thân mình vì đã 6 năm mình làm được bao nhiêu gửi hết về nhà mình không có 1 khoảng tiết kiệm nào thậm chí đến giây phút xảy ra chuyện mình đang còn nợ 60tr mượn để gửi về nhà. Đến thời điểm đó thì gia đình mình lại nói là mình làm nhục họ. Nói mình sau này cưới chồng đâu thì cưới chứ về đó ai dám cưới làm vợ làm dâu. Và rồi tuần trước mình bị cục xuất nhập cảnh bắt vì du học sinh đi làm quá giờ mình bị còng đi và giam 2 hôm khi bạn mình thấy video mình bị còng thì gđ mình đề nghị bạn mình gỡ vì nhục nhã. Với bản thân mình đi làm mưu sinh không may bị bắt vì làm qyas giờ chứ mình chưa có làm gì trái pháp luật cả. Mình không trộn cắp giết người mình không cướp chồng ngta sao lại nhục chứ? Từ khi bị bắt mình hoãn sợ đến giờ vẫn ám ảnh mình luôn tự hỏi nếu mình chết đi mọi thứ nhẹ nhàng với mình hơn chứ. Thật sự mình đã quá mệt mỏi với những thứ xảy ra trong cuộc đời mình rồi
10 bình luận
Mới nhất
buồn cho bạn, nhưng chắc b cuzng nhẹ lòng 1 phần vì nói ra dc hết
Không phải bố mẹ nào cũng thương con cái, rất thương bạn, họ cứ nghĩ đi ra nước ngoài là có tiền chứ ko nghĩ xem đồng tiền đó từ đâu mà có. họ chỉ biết bóc lột và moi móc hết mức có thể. Với gia đình như vậy bạn cũng ko nên quá đau khổ làm gì. Từ giờ hãy học cách yêu thương bản thân hơn, nghĩ cho bản thân hơn, họ ko cần bạn nữa thì xem như ko còn cha mẹ nữa đi. sống vì mình thôi. Bạn ko làm gì có lỗi với lương tâm và đạo đức là được rồi, chuyện làm quá giờ theo mình biết rất nhiều bạn bị chấp nhận hình phạt và làm lại từ đầu bắt đầu tích góp lại cho bản thân thôi. rồi sẽ có hạnh phúc thuộc về bạn, cố lên nha
Bạn cứ viết ra hết cho nhẹ nhõm ạ, mình không thương mình thì ai thương mình. Mình phải lo cho mình tốt trước thì mới lo cho người khác được chu toàn. Mình đã học được điều này sau khi trải qua nhiều chuyện trong cuộc sống. Ai cũng có nỗi khổ riêng mà họ ko show up lên đâu bạn, mạnh mẽ bình tĩnh và giải quyết mọi việc. Hãy yêu thương mình nhiều lên bạn nhé, khi bạn yêu thương mình thì người khác cũng yêu thương mình.
Hùi trước minh đi máy bay mình luôn thắc mắc tai sao tiếp viên cứ dặn là khi có sự cố xảy ra, người lớn phải là đeo mặt nạ oxi trước rồi mới quay sang đeo cho con ( lúc đó mình nghĩ phải đeo cho con trước chứ hihi sau mới hiểu). từ việc nhỏ vậy thôi minh tự suy luận ra nhiều điều lắm á.
em nghĩ chị nên sống vì bản thân ạ. chúng ta là con phải có trách nhiệm báo hiếu nhưng không phải gửi hết tất cả số tiền cho cha mẹ mới là báo hiếu. chị cần phải sống cho bản thân mình nữa, chị nên làm việc và để riêng 1 chút tiền ra phòng sau này ốm đau bệnh tật lúc đó không phải hỏi vay người nhà, bạn bè. hiện tại chị viết ra được những dòng này là chị đã vượt qua được nửa đường rồi ạ, cố lên chị nhé
Chuyên mục liên quan