Cố Lên...
Em vốn là 1 đứa trẻ bình thường như những đứa trẻ khác, em ít nhất đủ tỉnh táo để khẳng định là vậy, tính em vốn thẳng thắn có gì nói đó vì thế nên em dường như bị cả lớp ghét, dĩ nhiên trong số đó có 1 số biết em nói đúng. Em cứ nghĩ do tâm sinh lí của tuổi dậy thì nên khiến em dễ xúc động, dễ khóc nhưng dần em nhận ra 1 lời nói dù đã rất lâu rồi nhưng khi nhớ laị thì câu nói đó như họ chỉ mới thốt ra ngày hôm qua, em cũng sẽ nức nở 1 lúc rất lâu. Và cái thể chất hơn người đó của em bắt đầu từ việc bị cô lập và bắt nạt 2 năm liền khi em hồn nhiên nhất, lúc đó em mới biết mình không thể khoác cái vẻ hồn nhiên như bạn đồng trang lứa nữa, sau 1 thời gian bình ổn trở laị thì cô ấy xuất hiện đánh tan sự yên bình em cố gắng bảo vệ ấy. Nhiều lần phản kháng cuối cùng em cũng buông bỏ và chấp nhận việc bị bắt nạt ấy. Em tưởng như cuộc đời em đã chìm trong bóng tối hoàn toàn, thì những người bạn trên MXH đã cho em hy vọng, nhưng chẳng vì thế mà cuộc sống của em sẽ vui vẻ hơn 1 chút, sự mệt m
... Xem thêm