🔥 Bài đăng hot nhất

Tâm sự nhỏ của em ...

E dạo này rất thèm khát tình yêu của bố và mẹ,bố và mẹ em ly hôn lúc em ms 4 tuổi.Từ bé,em đã kco đầy đủ tình yêu thương của cả 2 bame.E sống cùng mẹ,nhớ bố lắm.Mỗi đêm,e đều nằm trên phòng khóc.Đến lớp,bạn em chêu trọc e về món đồ bố tặng em,chợt lúc đó,e dâng trào cảm xúc vì nhớ bố,e đã khóc tại lớp.Các ban luôn trêu em về làn da đen của mình.mẹ em luôn chưi,mắng em,chửi em,so sánh em và ép em học.E nhớ bố lắm,bố mặc dù hay uống rượu nhưg k đánh đập vợ con bao h,bố là ng tốt,Món đồ chơi nào e thích bố đều mua,e ở khác tp vs bố.Bố ở Yên Bái,e và mẹ,atrai ở lào Cai,xa nhau đến cả trăm km,cả năm e mới về với bố đc vài lần.E vẫn còn nhớ lúc hè,lúc đó bố dẫn em và các anh chị họ đi mua đồ ăn đêm,nhưng tối bố lại bảo em về ngủ vs bố bvi mai là e ph về lại Lào Cai,e rất buồn vì muốn ở lại chơi đêm,về nhà e k ngủ mà khóc mãi,bố vẫn kiên nhẫn dỗ e rồi bảo : " Hay bố chở con đến đó nhé " vì thấy phiền bố nên e bảo là thôi.E khóc nhìu mà bố vẫn dỗ,đến khi e về r e ms thấy nhớ bố,nhớ cái hôm bố dỗ em mãi...E k muốn ở vs mẹ,mẹ luôn đánh em,lúc ăn cơm thì no quá e đã để lại 1 miếng mỡ, mẹ e liền lấy cái móc quần áo vụt e 3 phát.E rất đau và từ lâu đã muốn 44 . Nhưng bố chính à tia sáng khiến e k làm điều dại dột ấy,Dù bố ở thuê nma bố đối xử rất tốt vs mng.e ở vs mẹ rất áp lực.Sai 1 chút cũng khiến e run lẩy bẩy vì nhớ đến những trận đòn roi của mẹ.Dù mẹ đánh e rất nhiều nhưng e vẫn k dám kể chuyện ấy vs bố.E sợ bố buồn.Hồi 4 tuổi , em và atrai bị phạt,mẹ bảo bố đánh em và atrai đi nhưng mà bố chỉ nói là : " con vào phòng đi " r k đánh .Mog mng choe biện pháp xem e có nên nói vs bố k vs ạ.Những cô,chú bác,anh chị em họ của em ở Yên Bái và cả bố em vẫn luôn nghĩ mẹ e là 1 ng hiền lành và có trách nhiệm vs con,nhưng mng k bt đó chỉ là lớp vỏ bọc bên ngoài.Mẹ e coi e như 1 con chó rác rưởi trong nhà,vô dụng và k đáng sống v.Mg mng cho e biện pháp xem e có nên nói vs mng và bố về chuyện này k ạ ?

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
5
2
5

5 bình luận

Nói chuyện với bố đi em. Em không có lỗi và em không cần phải chịu đựng như thế. Điều mẹ em làm là không đúng và em nên tự bảo vệ mình. Em thậm chí có thể nhờ những người lớn khác mà em tin tưởng hoặc pháp luật can thiệp. Có thể bố em sẽ buồn nhưng thời gian nỗi buồn đó kéo dài sao bằng năm tháng em phải chịu đựng. Và bố em có vui không khi ngày nào đó ông biết em phải sống như thế? Hope this help 🙏

1 tháng trước
Thích
Trả lời

Xin được ôm em, chia sẻ cùng em nha, mong mọi điều đến với em điều vui vẻ

1 tháng trước
Thích
Trả lời

Mến chào em,

Dưới đây là một vài gợi ý mà Sunnycare gửi đến em, mong em có thể cân nhắc:

  1. Nói chuyện với bố: Em có thể thử nói với bố về những cảm xúc của mình. Bố em là người mà em rất yêu quý và có thể sẽ hiểu và cảm thông với em. Hãy chia sẻ những gì em đang trải qua, bao gồm cả việc em nhớ bố và những khó khăn em gặp phải với mẹ. Bố có thể không biết rõ tình hình hiện tại của em, và việc em chia sẻ sẽ giúp ông hiểu hơn. Đừng sợ bố buồn mà im lặng em ạ, vì khi bố biết em tự mình chịu đựng mà không cho ba cơ hội đồng hành, ba cũng sẽ rất buồn. Vậy nên, lựa chọn chia sẻ hay tiếp tục im lặng, em hãy có quyết định cho mình em nhé.
  2. Tìm kiếm sự hỗ trợ từ người khác: Nếu em không cảm thấy thoải mái khi nói với bố ngay lập tức, hãy cân nhắc chia sẻ với một người lớn mà em tin tưởng, như một giáo viên hoặc một người thân khác. Họ có thể giúp em tìm cách giải quyết vấn đề này.
  3. Ghi lại cảm xúc của mình: Việc viết ra những cảm xúc và suy nghĩ của em có thể giúp em cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Em có thể viết nhật ký hoặc tạo ra một bức thư gửi cho bố mà không nhất thiết phải gửi ngay. Điều này giúp em sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
  4. Tìm kiếm những hoạt động tích cực: Hãy thử tham gia vào những hoạt động mà em yêu thích, như thể thao, nghệ thuật hoặc bất kỳ điều gì khiến em cảm thấy vui vẻ. Những điều này có thể giúp em giảm bớt căng thẳng và tập trung vào những điều tích cực.
  5. Đặt ra mục tiêu cho bản thân: Em có thể nghĩ về những điều mà em muốn làm trong tương lai, như học tập tốt, phát triển sở thích cá nhân, hoặc thậm chí tìm kiếm sự độc lập. Việc có những mục tiêu sẽ giúp em tìm thấy động lực trong cuộc sống.

Cuối cùng, em hãy nhớ rằng em xứng đáng có một cuộc sống hạnh phúc và ý nghĩa. Dù hiện tại có khó khăn, nhưng với sự hỗ trợ và tình yêu thương từ những người xung quanh, em có thể vượt qua những thử thách này. Em hãy chăm sóc bản thân mình và không ngừng tìm kiếm ánh sáng ở phía trước. Chúc em thật nhiều sức mạnh và may mắn!

VIỆN TÂM LÝ SUNNYCARE

1 tháng trước
Thích
Trả lời

rất mog đc sự góp ý của mng,bố ơi .. con nhớ bố lắm .. !

1 tháng trước
Thích
Trả lời
1
@Khanh Lingg

Em thân mến,

Tình yêu không thể nào che giấu. Dù em có cố gắng giấu diếm, người đối diện vẫn sẽ cảm nhận được. Nếu em nhớ bố, đừng ép bản thân phải kiềm chế cảm xúc của mình. Hãy để tình cảm ấy chảy tự nhiên; nhớ và yêu thương là những cảm xúc rất đẹp, em nhé!

1 tháng trước
Thích
Trả lời
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!