Em xin chào mọi người, em năm nay 25 tuổi. Mấy tháng gần đây em cảm thấy sức khoẻ và tình thần kiệt quệ. Trước khi thay đổi vị trí công việc, em hay bi quan, lo lắng bồn chồn quá mức, hay bị run tay. Nếu có việc gì nằm ngoài kế hoạch và vượt tầm kiểm soát, em sẽ kích động khó có thể bình tĩnh, lo lắng bồn chồn không yên, không thể ngồi yên được và toàn tiêu cực. Em không có cảm giác muốn ăn, nếu không phải sức khỏe yếu đi, hay bị ốm thì em chẳng buồn ăn. Em cũng hay nghĩ về cái chết, ở một mình sẽ suy nghĩ rất nhiều, cực kỳ tiêu cực và khóc cũng nhiều. Mà dù nghĩ về cái chết nhưng cảm thấy có quá nhiều thứ phải lo, vướng bận nên em không có hành vi tự hại nào. Dù vậy, mỗi ngày thức dậy em đều không vui và luôn lo sợ.
Sát tết, tinh thần em không chịu nổi nên muốn thay đổi công việc (dù công việc cũ không hoàn toàn nhiều vấn đề) nhưng sau khi gần đến ngày đi làm lại, em lại hoang mang lo sợ dù chưa bắt đầu công việc mới, tự cảm thấy áp lực và suy nghĩ rất nhiều, rất bế tắc. Và rồi khi thực sự bắt tay vào công việc mới, em nghĩ có lẽ đó là sai lầm. Em lại giống như trước, dù đã có sự chuẩn bị nhưng mọi thứ rối tung lên khiến em còn khủng hoảng hơn trước. Em hay bị thức giấc lúc nửa đêm, suy nghĩ rất nhiều, lo lắng rất nhiều. Em cực kỳ sợ ngày mới bắt đầu nên luôn muốn thức thật khuya, không dám đi ngủ. Khi cơ thể quá mệt mà ngủ mất, mỗi sáng thức dậy em đều phải đấu tranh rất lâu vì sợ hãi. Có lẽ điều đó chỉ vì do công việc không thuận lợi, gia đình không thuận hoà tác động nhưng em thật sự thấy quá tải. Em đã cố hoà đồng với mọi người xung quanh, đi ra ngoài ăn uống cùng đồng nghiệp, xem những video hài hước nhưng thật sự em không vui. Em khó tập trung vào công việc như trước, dễ bực dọc, cau có, vội vội vàng vàng làm mọi thứ trong sự hoảng loạn. Khi ở một mình thì sẽ khóc. Em ghét con người, ghét giao tiếp nhưng lại không thể không tiếp xúc cùng. Em không hề muốn để tâm đến bất cứ điều gì cả, em sợ và thấy không chịu nổi.
Thực ra 3 năm trước em cũng có thời gian bị như vậy nhưng lúc đó khi còn là sinh viên, vẫn có bạn bè và không phải áp lực công việc như bây giờ, cũng không quá gần gia đình. Sau đó em cố gắng bình thường lại, có lẽ đã ổn cho đến giữa năm ngoái.Em không biết những điều này bắt đầu từ đâu, nhưng hiện tại em không chịu nổi nữa, cũng không biết làm sao để ổn hơn.
Đến hiện tại, em không nhìn ra được tương lai gần của mình sẽ ra sao, mọi thứ cứ mịt mờ mà trải qua từng ngày một. Em không muốn lấy chồng sinh con, không hề nghĩ tới chuyện yêu đương, chỉ muốn ở một mình. Việc gặp gỡ tiếp chuyện ai đó thật khó khăn và phiền phức. Em đã nhiều lần nghĩ tới chuyện đi tu haha, nhưng cũng nhiều lần nghĩ tới việc vài năm nữa, khi đã trả hết nợ cho bố mẹ, khi đã tích được 1 khoản nhỏ cho 2 ông bà để dành thì có lẽ em sẽ rời khỏi thế giới này. Thật ra 3 năm trước em đã đặt hạn cho thời gian "đi" của mình, nhưng năm nay gia đình nhiều chuyện quá, em thấy chẳng yên lòng. Có lẽ vài năm nữa, khi mọi chuyện ổn thoả, em sẽ không còn sống lay lắt như vậy mà có chốn về của riêng mình ☺️, nhưng hiện tại em muốn bò lên để hoàn thành nốt nhiệm vụ.
Em nên đi gặp bác sĩ hoặc chuyên gia tâm lý càng sớm càng tốt nhé.
bạn đang bị ám ảnh quá á, suy nghĩ đơn giản thôi nè
Những gì bạn mô tả hoàn toàn phù hợp với các triệu chứng của trầm cảm. Mặc dù bạn có thể đang cố gắng thể hiện một hình ảnh tích cực ra bên ngoài, nhưng những cảm xúc thật sự bên trong bạn lại là một sự đấu tranh âm thầm và đầy đau khổ. Việc người khác nhận xét bạn có vẻ ngoài ổn, có công việc, gia đình yêu thương không đồng nghĩa với việc bạn không thể bị trầm cảm. Trầm cảm là một chứng rối loạn tâm lý phức tạp, có thể ảnh hưởng đến bất kỳ ai, bất kể hoàn cảnh bên ngoài của họ như thế nào.
Mình cũng thỉnh thoảng cảm thấy như bạn. Mình đã thử áp dụng lúc nào định tự tử thì mặc quần áo rồi đi chạy ý. Mục tiêu là đi chạy sẽ thấy là cơ thể quá yếu ớt, chạy 100m mà như nghẹt thở. xong đến lúc chạy phát khóc thì dừng lại. lúc đó chả hiểu sao vượt qua được cái ý nghĩ đen tối đó, mà chạy cũng tỏa ra endorphine cũng tốt cho tinh thần. Quan trọng là không nằm nghĩ.
Chào bạn, cảm ơn bạn đã quan tâm và đặt câu hỏi cho chương trình.
Rất chia sẽ với bạn những khó khăn trong cuộc sống mà bạn đang trải qua. Trầm cảm là một rối loạn tâm thần khá phổ biến, đặc trưng bởi sự buồn bã, mất đi hứng thú hoặc khoái cảm, cảm thấy tội lỗi hoặc tự hạ thấp giá trị bản thân, bị rối loạn giấc ngủ hoặc ăn uống và kém tập trung.
Để chẩn đoán trầm cảm dựa theo tiêu chẩn của DSM-5, bạn có thể tham khảo. Theo bảng phân loại này, chẩn đoán một người bị trầm cảm khi có ít nhất 5 trong 9 triệu chứng sau, kéo dài ít nhất hai tuần:
1) Tâm trạng buồn bã, chán nản gần như cả ngày: Có thể nhận biết chủ quan qua cảm giác buồn chán, trống rỗng hoặc khách quan bởi người khác (ví dụ như thấy người bệnh hay khóc…).
2) Giảm hứng thú hoặc niềm vui trong hầu như tất cả mọi hoạt động.
3) Giảm hay tăng cân một cách đáng kể mà không phụ thuộc vào chế độ ăn (thay đổi hơn 5% trọng lượng cơ thể) hoặc giảm hay tăng cảm giác thèm ăn so với mọi ngày.
4) Mất ngủ hay ngủ quá mức.
5) Quá kích động hoặc quá chậm chạp (có thể quan sát bởi những người khác chứ không đơn thuần là cảm giác chủ quan.
6) Mệt mỏi hoặc cảm giác mất năng lượng.
7) Cảm giác vô dụng, tội lỗi quá mức hoặc ảo tưởng mỗi ngày.
8.Giảm khả năng suy nghĩ, tập trung, thiếu quyết đoán.
9) Suy nghĩ thường xuyên về cái chết, có ý định tự tử lặp đi lặp lại nhiều lần.
Ở bạn có thể có 1 số dấu hiệu của trầm cảm. Nhưng để chẩn đoán cần sự khám xét của các bác sỹ có kinh nghiệm. Bạn nên đi khám để chẩn đoán chính xác và tư vấn điều trị. Bên cạnh đó, luôn suy nghĩ lạc quan tích cực, hạn chế nghĩ về quá khứ, những vấn đề căng thẳng, tiêu cực, chia sẽ những khó khăn đang gặp phải với người thân, chơi thể dục thể thao, lối sống lành mạnh, ngủ đủ giấc.. có thể giúp bạn khá hơn
Chúc bạn sức khoẻ.