Nỗi buồn mang tên gia đình
Mình mệt quá... :((
Mình cảm thấy buồn,mình cảm thấy tệ quá...
Lần nào mình vô tình hay thậm chí mình không liên quan thì mẹ mình vẫn chửi mình...thậm chí đánh mình, so sánh mình với một con chó... Nói những lời khó nghe với mình... Thậm chí mình khóc cũng không ưa mình mà chửi rồi đánh mình...
Mình không biết mình làm gì sai mà mẹ mình lại luôn nói ghét mình đến vậy... Bố mình thì nghi mình đi chơi trai, nhưng rõ ràng mình chỉ đi chơi với bạn bè, tập thể dục...
Hồi nãy mình đã cố dọn cho cái nhà vs cho sạch nhưng khong được, mẹ mình thấy vậy thì chửi mình rất to tiếng... Thậm chí vả vào đầu mình, mẹ mình nói "mi là cái loại gì không ra hồn, mọe mi! Sao tap nhìn con này càng ghét vãi! Mi cố tình làm bẩn đúng không?! Liếm đi! Mi liếm hết đất mà mi làm dính lên đi! đầu óc mi có vấn đề à? Cái loại như mi ra đường người ta ghét! Tao chửi bới mi thế rồi mà không nghe!.mở mắt to ra mà nhìn bạn D, bạn B kìa! "
Mình không biết mình phải làm gì cho vừa lòng...cứ hễ mình chơi với ai là đều bị so sánh... Hôm qua mình không làm gì cũng chửi đánh mình...
Mình còn nhớ cái lần chỉ vì mình không quen sới cơm bằng đũa... Mẹ mình không dạy còn đánh mạnh vào tay mình rồi chửi rất nhiều... Mẹ mình nói câu "mọe mi... Nhìn như con nghiện ấy!" câu đó khiến mình ám ảnh đến bây giờ...
Lúc đc khen thưởng học tập tốt thì bố mình có khen nhưng có vẻ mẹ mình không vui khi mình tốt hơn em trai mà nói "gớm... Chắc mi trước bị kì thị vì học ngu đúng không?" ... Tại sao mình cố gắng thì không quan tâm.. Mà cứ lấy quá khứ ra nói mình...? tại sao lại khẳng định mình sẽ đi tù chứ...?
Mẹ mình còn lôi những chuyện chu kì nhạy cảm của mình ra nói với họ hàng...
Mối quan hệ người nhà càng tệ đi.
Hồi bé chỉ vì lỡ chơi hơn vài phút mag bị mẹ cầm thước dẻo đánh mạng vào lòng bàn tay, khiến chúng đỏ rát và rất đau... Tại sao lại cứ áp đặt nam nữ lên mình?
Mình không còn chịu được nữa...mình ghét bị châm biếm cơ thể bởi mẹ mình, mình ghét bị đánh,bị so sánh với con chó, bạn bè.Mình muốn ngủ như gấu ngủ động.😭
Việc mẹ bạn so sánh, ép buộc học tập quá mức và không lắng nghe nhu cầu nghỉ ngơi của bạn là những sai lầm phổ biến mà nhiều bậc cha mẹ mắc phải, như đã đề cập trong tài liệu. Áp lực học tập quá lớn có thể dẫn đến nhiều tác hại tâm lý và sức khỏe cho trẻ, khiến bạn cảm thấy khép kín, căng thẳng, chán học và mất tự tin. Cảm giác "khác xưa" mà bạn đang trải qua có thể là một dấu hiệu của những áp lực này. Nhu cầu ngủ và nghỉ ngơi là rất quan trọng cho sức khỏe thể chất và tinh thần, đặc biệt khi bạn phải học tập với cường độ cao. Việc bị đánh thức khi đang ngủ sâu có thể khiến cơ thể mệt mỏi và khó chịu hơn, dẫn đến những cuộc cãi vã không đáng có. Mẹ bạn cần nhận ra rằng kết quả học tập không phải là yếu tố duy nhất quyết định thành công, mà trí thông minh cảm xúc và sức khỏe tinh thần cũng rất quan trọng. Để cải thiện tình hình, cha mẹ nên hiểu khả năng, sở thích và nguyện vọng của con, tạo môi trường học tập tích cực thay vì chỉ chú trọng vào điểm số. Giao tiếp khéo léo và nhẫn nại là chìa khóa để cải thiện mối quan hệ. Dù khó khăn, việc tìm cách chia sẻ thẳng thắn cảm xúc và những gì bạn đang trải qua với mẹ là rất cần thiết. Bạn có thể thử viết thư hoặc tìm một thời điểm bình tĩnh để nói chuyện, giải thích về sự mệt mỏi và áp lực mà bạn đang gánh chịu. Cảm giác mệt mỏi và áp lực của bạn là hoàn toàn chính đáng.
Chuyên mục liên quan