Em năm nay 14 tuổi đang học lớp 9 cũng là cuối cấp nhưng mà mình áp lực về việc ngày nào cũng đến trường, đến lớp vì 1 phần mình có thành tích học
... Xem thêmLàm sao để loại bỏ sự tiêu cực trong suy nghĩ
T tự thấy mình là một người suy nghĩ quá đà, cảm giác như chỉ cần một lời nói một hành động đơn giản cũng có thể khiến t thao thức từ đêm này qua đêm nọ. Khi người khác không đáp lại lời hay cáu kỉnh với t là tự nhiên t cảm giác trong lồng ngực nó quặn lại vậy. T thích ở một mình nhưng lại sợ cảm giác ở một mình, nghe thì rất vô lí nhưng thật là vậy. Nếu đi sau một nhóm người nào đó mà họ đi trước nói chuyện vui vẻ mà t lại không thể chen vào t cảm giác rất hụt hẫng, cảm giác như ai đó đổ nước vào trong phổi vậy. T luôn tìm cảm giác tồn tại bằng những cách có thể nhưng dường như lại thấy đang đánh mất đi bản thân. T biết là do suy nghĩ của t có vấn đề chứ không phải từ người khác nhưng mà cảm giác nó vẫn cứ uất nghẹn trong lồng ngực í. Nhiều lúc t rất muốn chết nhưng lại sợ hãi cái chết, nhiều lúc nghĩ đến cái chết nhưng trong lòng lại khao khát được sống hơn hết. Cứ như một luẩn quẩn trong lòng không thể nào dứt ra. Nhiều lúc t tự ti đến mức không muốn xuất hiện, t ghét sự tầm thường của bản thân, ghét sự lười biếng của mình, ghét sự giả dối của mình nhưng lại không thể ghét chính mình được. T cảm giác như trong lồng ngực chứa một đập nước đã sắp tràn, cứ thêm một giọt, thêm một giọt, tràn thì không tràn nhưng luôn phập phồng như sắp vỡ ra vậy.
1 bình luận
Mới nhất
Chuyên mục liên quan