Gặp vấn đề trong mối quan hệ với người thân
Em đang gặp rất nhiều vấn đề cùng 1 lúc. Việc học thì đang đi xuống rõ rệt, mối quan hệ với người nhà thì xấu đi, thường xuyên có những thảo mai hay sang nhà bóng gió về việc e có học giỏi đến đâu thì giờ cũng k thể kiếm tiền được như nó hay là bóng gió chê e xấu, thêm nữa nhà còn đang bị lừa đảo chiếm đoạt tài sản từ người thân ruột thịt. Năm trước là năm mọi chuyện bắt đầu xảy ra, em về nhà và biết được việc ở nhà, mọi người ai cũng áp lực cao, em cũng hiểu điều đó nên cố gắng giúp mẹ những việc có thể. Nhưng mỗi lần mẹ e đì làm về, công việc mệt nhọc cộng thêm áp lực kiện tụng nên nhìn thấy em là mẹ gào lên kèm những lời lẽ tiêu cực. Em biết mẹ cũng đang áp lực nhưng việc liên tục bị gào vào mặt dù em chỉ hỏi 1 câu đơn giản như mẹ ăn cơm chưa thôi cũng khiến em mệt mỏi nên giữa mẹ con e cũng thường to tiếng cãi vã. Mẹ em hiểu rõ việc nổi nóng với em như thế là k đúng nhưng mẹ lại coi đó là chuyện thường vì ai thì cũng phải nghe chửi từ người lớn nên việc cần làm là cố mà chịu đi. Đến bây giờ thì gần như em và mẹ k thể ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng được rồi, mẹ nói em không bằng đứa ở đáy xã hội, rồi như hôm qua mẹ bảo rằng coi như không có em ở trong cái nhà này. Việc từ nhỏ đã luôn phải nghe những lời mắng chửi to tiếng từ bà cũng dần khiến em mất kiên nhẫn khi nói chuyện với người nhà, một thời gian dài chỉ cần nhìn thấy họ là em thấy khó chịu và nổi nóng. Cho đến khi e đi học xa nhà, mọi chuyên mới dần lắng xuống và tốt hơn. Nhưng khi em về nhà vào năm trước thì căng thẳng lại tiếp tục và còn tệ hơn. Có những khoảng thời gian vào năm trước e gần như không kiểm soát được, rất dễ nổi nóng, kích động, chỉ 1 điều đơn giản như đang đi đường thì có người bấm còi cũng khiến em tức giận và muốn xông tới đánh người. Sau đó còn có 1 vài thời điểm e lại luôn cảm thấy buồn, nhiều khi chỉ ngồi không mà em lại cực kỳ muốn khóc và khóc không dừng lại được dù không có gì tác động đến em cả. Em muốn dừng lại mà không được. Em thật sự muốn chết lắm nhưng môi lần như vậy em lại nghĩ đến cảnh nếu em đi rồi thì bao nhiêu điều tiếng sẽ dồn đến mẹ em, rồi những người bên họ nội sẽ lấy đó làm cớ để trì chiết mẹ em đến chết. Thật sự nếu được em mong mình sẽ gặp tai nạn mà chết đi, như vậy sẽ không ảnh hưởng quá nhiều đến người nhà em. E sống mệt mỏi quá rồi. Còn có bà em, bà lúc nào cũng to tiếng và trì chiết khi nổi nóng. Cũng giống như mẹ bà cũng gặp áp lực lớn vì vụ kiện, bà cũng có trách mẹ em vì đã quá tin tưởng người thân. Vậy nhưng khi mẹ e về nhà thì bà lại không nỡ nói nặng lời vì thấy mẹ em đã quá mệt mỏi và áp lực, và sau đó bà lại dồn những áp lực và khó chịu của bà lên em. Vậy nên từ năm trước tới giờ em vẫn luôn to tiếng và căng thẳng với người nhà. Bà luôn so sánh e với đứa cháu gái khác, đi đâu cũng bảo n ngoan trong khi n còn từng chửi và ném thuốc của bà đi, từng cặp với người có vợ, từng trộm tiền, nhưng với bà chỉ cần n nịnh vài câu thì người m.ấ.t dạy duy nhất lại là e. Những lúc bà phải nhập viện thì cũng chỉ có e đưa đi nhưng khi cãi nhau e nhắc về đứa cháu gái đó thì bà lại nổi nóng với e và chửi e m.ấ.t dạy, láo toét. E k hiểu được dù lúc đang nóng giận , to tiếng nhưng e vẫn có thể kìm lại để không nói ra những câu gây tổn thương mà tại sao họ lại có thể thoải mái chửi rủa và trút giận lên em như vậy?
ngày trước mình đang độ tuổi phát triển cũng hay như bạn dị đso, tuổi này tâm sinh lí thay đổi nên hơi phức tạp một chút đó
ngày trước mình đang độ tuổi phát triển cũng hay như bạn dị đso, tuổi này tâm sinh lí thay đổi nên hơi phức tạp một chút đó
ngày trước mình đang độ tuổi phát triển cũng hay như bạn dị đso, tuổi này tâm sinh lí thay đổi nên hơi phức tạp một chút đó
đang tuổi dậy thì tâm tình nhiều khi rối loạn, hay nghĩ bâng quơ nhiều thứ đó, em cố gắng suy nghĩ tích cực nhé
Chào con,
Cảm xúc của con đang trải qua có thể xuất phát từ sự căng thẳng, mệt mỏi, hoặc có thể là dấu hiệu của những vấn đề về tâm lý. Khi con cười nói nhiều ở trường nhưng lại buồn bã, tủi thân và dễ nổi nóng khi ở nhà, đó có thể là sự phản ánh của những xung đột bên trong hoặc cảm giác không thoải mái mà con chưa thể giải quyết được.
Dưới đây là một số lý do có thể khiến con cảm thấy như vậy:
Điều quan trọng là con không nên giữ những cảm xúc này một mình. Hãy thử chia sẻ với một người bạn tin tưởng, thầy cô hoặc người thân để được lắng nghe và hiểu rõ hơn về những gì con đang trải qua. Nếu cảm thấy mọi thứ quá khó khăn, con cũng có thể tìm đến chuyên gia tâm lý để nhận được sự hỗ trợ và hướng dẫn cách quản lý cảm xúc.
Con có muốn chia sẻ thêm về cảm giác của mình để có thể tìm cách giải quyết không?
Do bạn thu lại thế giới của bạn ko chịu kết nối với bố mẹ, bạn thử thay đổi lại, hàng ngày hỏi thăm bố mẹ, nói chuyện cùng mẹ giúp bố mẹ những việc nhỏ nhặt bạn sẽ thay đổi thôi.