E thật sự quá mệt rồi...
Xin chào mọi người, em xin phép được dấu tên để kể chuyện của mình ạ. Năm nay em lên lớp 8, em biết năm nay là năm rất quan trọng đối với em để giúp em lên cấp 3. E cx tự biết rằng e phải thật cố gắng để học tập để lo cho em sau này. Nhưng không có gì nếu như bố mẹ đặt áp lức lên người em. Bố mẹ bắt em phải lấy được học bổng để bố mẹ không phải nhiều gánh nặng, em cũng biết điều đó chứ nhưng em biết điều đó đối với em khá khó. Ngày nào em cũng học 8 tiết trên trường (có hôm phải ở lại học đội tuyển..), đến tối lại phải đi học thêm từ 1 đến 2 ca, có kì thi nào em cũng bị bắt tham gia mặc dù em không muốn, tối về em lại phải học đến đêm mới thôi. Chỉ khi em ở trường em mới được là chính mình. Ngày nào đi học về em cũng phải nấu cơm, đưa em đi học,.. Không 1 ngày nào em được nghỉ ngơi. Bố mẹ ép em tham gia các clb của nhà trường mặc dù em không thích, gd bắt em phải đứng đầu lớp, họ bắt em phải học thật chăm chỉ. Từ năm lớp 1 đến giờ bố mẹ em luôn bắt em phải luôn đứng đầu nếu không em sẽ bị chửi. Có lần năm lớp 7 em không đạt được kết quả mà bố mẹ em mong muốn, bố mẹ mắng em là đồ ngu, có mỗi việc học mà không làm được thì ở nhà mà đi làm, rồi so sánh em với các bạn, các anh các chị, có lần hè năm lớp 7 em đã bị chửi đến mức em chỉ muốn 44 đi cho xong, bố mẹ nói: " mày nhìn lại mày đi chỉ có cái việc học cũng không xong, cái bạn con trai lớp m cũng bằng tuổi m mà sao nó lại giỏi đến thế, m nhìn c H đi, học giỏi như thế có phải để các bác nhắc bao giờ không, m ngu không khác j 1 con bò,..." rất nhiều câu bố mẹ nói em khiến tim em như bị nhiều con dao đâm vào. Em không hiểu tại sao em lại bị bố mẹ đặt áp lực như thế. Cuối tuần bạn bè của e đều được vui chơi, được vui vẻ mà e lại chỉ cắm đầu vào sách vở, nghe những lời nói khiến e ngày càng tự ti hơn. năm lớp 2, có lần e bị sai 1 bài toán mà bố mẹ lôi e ra đánh e rồi mắng e là không biết lo cho bố mẹ, lúc đó e còn rất nhỏ để có thể nhận thức được bố mẹ muốn gì. Năm lớp 3 như là 1 năm địa ngục của e vậy, bố mẹ ép em học cả ngày lần đêm, sinh nhật của em cũng bắt em học, ngày nào học cũng đưa em đến lớp học thêm từ sáng đến tận tối mới đón e về, về đến nhà e lại học, năm tháng ấy không khác j địa ngục của e, có lần e đi học thêm, e ngồi cạnh 1 bn nữ khi đó e có nhắc bạn là học tiếp nhưng không hiểu sao cô giáo lại nghĩ e nói chuyện với bạn ấy và lấy que gỗ đánh em, lúc tan học mẹ em mắng em một trận lớn em đã cố giải thích nhưng mẹ không tin em. Năm cấp 1, các bn thì vui vẻ học không áp lực nhưng e thì ngược lại. E có người chị họ học rất giỏi nhưng chị ấy không bị bố mẹ tạo ra áp lực học tập, ngành học hay học thêm hay không đều là chị ấy tự chọn chứ bố mẹ chị ấy không có ép buộc, còn e không được lựa chọn ngành hc hay bất cứ điều gì, bome đều sắp đặt hết, họ bắt e theo ngành chip bán dẫn, họ bắt e phải học toán, tiếng anh nhưng điểm mạnh của e và cũng là sở thích học văn của e họ lại không cho, ước mơ của e là đầu bếp cũng chỉ là ước mơ của em thôi. e đã rất áp lục và muốn được là chính mình 1 lần nhưng nó cũng chẳng bao giờ thành hiện thực cả. E đã muốn được giải thoát cho bản thân nhiều lần rồi nhưng mà e không dám. Có cách nào giúp e 44 mà k phải đau không ạ?
Chào cháu N,
Cảm ơn cháu đã chia sẻ tâm sự của mình. Những gì cháu đang trải qua không hề dễ dàng, và Sunnycare rất trân trọng sự dũng cảm của cháu khi nói ra những điều này.
Đầu tiên, Sunnycare muốn nói rằng cháu không hề vô dụng. Ai cũng có lúc cảm thấy mình không đủ giỏi hoặc không được trân trọng, nhất là khi phải chịu áp lực từ gia đình và bạn bè. Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa cháu không có giá trị. Cháu có những ước mơ và mong muốn, điều đó đã chứng tỏ cháu là người mạnh mẽ và luôn cố gắng tiến về phía trước.
1. Về những lời lẽ từ bố mẹ
Đôi khi, bố mẹ vì quá lo lắng hoặc mệt mỏi mà nói những điều khó nghe, nhưng không phải họ không thương cháu. Thay vì giữ những tổn thương trong lòng, cháu có thể chia sẻ cảm xúc của mình với bố mẹ. Cháu có thể nói rằng:
2. Về chuyện bị trêu chọc
Nếu anh lớp 8 kia hay trêu chọc khiến cháu khó chịu, cháu cần thể hiện rõ rằng hành động đó không khiến cháu vui. Cháu có thể:
3. Về những suy nghĩ tiêu cực
Cảm giác muốn từ bỏ là điều có thể xảy ra khi cháu cảm thấy mọi thứ quá sức. Tuy nhiên, cháu đã không làm điều đó vì cháu nghĩ đến bố mẹ và những điều cháu muốn làm. Đây chính là sức mạnh của cháu. Điều này cho thấy cháu có lý do để tiếp tục sống, và cháu rất kiên cường.
4. Tìm người hỗ trợ
Nếu cháu vẫn cảm thấy không thoải mái, hãy thử tìm đến các chuyên gia tâm lý hoặc gọi đến các tổng đài tư vấn tâm lý. Ở Việt Nam, cháu có thể gọi:
5. Cháu không cô đơn
Cháu hãy nhớ rằng, mỗi người đều có giá trị riêng, và cháu cũng vậy. Cháu là một phần quan trọng trong cuộc đời của bố mẹ và những người yêu thương cháu. Những khó khăn hiện tại chỉ là tạm thời, và nếu cháu kiên nhẫn, mọi chuyện sẽ tốt hơn.
Sunnycare luôn sẵn sàng lắng nghe và đồng hành cùng cháu. Nếu cháu cần chia sẻ thêm, đừng ngần ngại tâm sự nhé.
Thân mến,
Viện tâm lý Sunnycare
Cháu không đơn độc trong cảm giác này, và việc nghĩ đến việc tự hại bản thân là rất nghiêm trọng. Điều quan trọng là cháu cần tìm sự hỗ trợ từ người lớn mà cháu tin tưởng, như giáo viên, bác sĩ hoặc một người thân trong gia đình. Họ có thể giúp cháu tìm ra cách để đối phó với những cảm xúc này và tìm kiếm sự giúp đỡ chuyên nghiệp nếu cần thiết. Cháu cũng nên nhớ rằng việc cảm thấy như vậy không có nghĩa là cháu yếu đuối hay không đủ tốt. Mọi người đều có những lúc khó khăn và cần sự giúp đỡ. Hãy cố gắng nói ra cảm xúc của mình với ai đó mà cháu tin tưởng, điều này có thể giúp cháu cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Nếu cảm giác này kéo dài hoặc trở nên tồi tệ hơn, hãy tìm đến một chuyên gia tâm lý để được tư vấn và hỗ trợ. Họ có thể giúp cháu hiểu rõ hơn về cảm xúc của mình và tìm ra những cách tích cực để vượt qua khó khăn. Hãy chăm sóc bản thân và tìm kiếm sự giúp đỡ khi cần thiết.
Chuyên mục liên quan