Không rõ
Em là một học sinh, và em thật sự đang cảm thấy rất mệt mỏi với chính bản thân mình.
Em thường xuyên bị mất bình tĩnh khi phải đứng trước lớp, nói chuyện với người khác, hay chỉ đơn giản là lúc có ai nhìn em quá lâu. Dù em học, em hiểu bài, nhưng đến lúc cần thể hiện thì đầu óc em trống rỗng, tay run, lời nói vấp, ghi sai những chỗ không đáng sai.
Điều khiến em kiệt sức là: em biết mình có cố gắng, nhưng em luôn cảm thấy chưa đủ. Em lúc nào cũng tự đặt ra kỳ vọng cao, rồi tự so sánh với người khác, rồi lại tự trách mình vì đã không làm tốt.
Em rất dễ buồn, và hay bị ám ảnh bởi những lỗi nhỏ, bởi ánh mắt, thái độ, hay lời góp ý từ người khác. Em cứ nghĩ đi nghĩ lại về những chuyện đó, cảm giác như bản thân quá tệ, quá vô dụng. Có những lúc cảm xúc tiêu cực trong em dồn nén đến mức chỉ muốn biến mất, hoặc tự làm đau để giải thoát.
Em không chia sẻ được với nhiều người, bởi vì em là người hướng nội và rất khó trong giao tiếp. Em không hiểu vì sao người khác có thể dễ dàng bắt chuyện, làm quen, còn em thì luôn cảm thấy gượng gạo và sượng sùng. Em đã thử cởi mở hơn, nhưng càng cố lại càng thấy không tự nhiên. Lâu dần, em hình thành thói quen né tránh xã hội, tránh tiếp xúc, và điều đó khiến em lại càng cô lập hơn.
Có những hôm em chỉ ngồi một mình và cảm thấy bản thân như một người lạc lõng, khó hòa hợp với mọi người.
Cảm xúc của em thay đổi thất thường, có lúc vui, nhưng rồi chỉ cần một điều nhỏ cũng có thể khiến em rơi xuống rất nhanh. Và những cảm xúc tiêu cực đó cứ nằm trong lòng em rất lâu – không ai thấy, không ai hiểu, nhưng em thì lúc nào cũng thấy nặng.
Em không rõ mình bị gì, nhưng em chỉ muốn ai đó hiểu được rằng em đang rất mệt. Không phải là lười, không phải là bốc đồng – mà là em đang gồng lên từng chút một để không gục ngã, và em đã mệt thật sự.
Mọi người ai từng trải qua cho em lời khuyên và cách khắc phục với ạ
mình nghĩ bạn đang bị chứng rối loạn lo âu, bạn cần tập bình tĩnh trc mọi vấn đề, dành thgian cho bản thân nghỉ ngơi thư giãn nhiều hơn nhé
tôi k biết tại sao e lại dẫn tới tình trạng này do tự phát hay do gia đình nhưng nhưng mà e hãy tự nhìn nhận lại bản thân trước nhìn xem e mong muốn bản thân như nào và hiện tại bản thân ra sao từ đó định hướng lại chính mình còn nếu e chưa có định hướng cho bản thân thì thử liên hệ với tôi, tôi muốn hỏi e vài thứ
Trước hết, em cần biết rằng em không hề đơn độc. Rất nhiều người, đặc biệt là các bạn học sinh, sinh viên, cũng trải qua những cảm xúc tương tự. Việc em nhận thức được vấn đề và mong muốn tìm cách giải quyết đã là một bước tiến lớn. Dựa trên những gì em mô tả, có thể em đang gặp phải một số vấn đề như:
Chuyên mục liên quan