🔥 Bài đăng hot nhất

Giúp em được không?

Em vừa mới chuyển cấp được một năm, ban đầu em vô cùng háo hức khi bắt đầu một năm học mới, em kết bạn với một người bạn và em thấy rất vui, nhưng đến học kì hai thì có nhiều chuyện xảy ra.

Em thấy cô bạn đó thường hay kể khổ và nói xấu người khác với em, nhưng em nghĩ chỉ là do áp lực nên lắng nghe bình thường dù tần suất việc đó diễn ra tăng lên khá nhiều.

Cho đến khi có người đăng bài nói xấu em trên diễn đàn, và cô bạn đó nói có một group kín mà ngta thường hay nói xấu sau lưng, có em trong đó. Em chưa từng nghĩ em sẽ trải qua việc này, một người bạn cùng lớp đã kể với em, bạn của em nói xấu em với họ.

Em bị nói là thu hút sự chú ý, chiếm spotlight, giả nai và dẹo, và việc nói kháy em không còn diễn ra sau lưng nữa, dường như em làm điều gì cũng bị cô ấy hạ thấp, và thay vì mong chờ những lần hiếm hoi em thất bại, cảm giác cô đang cố gắng để làm em thất bại, có phải do em quá nhạy cảm không ạ?

Em có thành tích nổi bật trong lớp, thậm chí trong khối và được tuyên dương vì giải HSG trước trường, em dồn hết mọi tâm huyết vào môn học mà em yêu nhất là môn Văn, nhưng cô ấy lại đạo văn của em và thản nhiên nói rằng tìm được trên Internet. Em không biết làm gì cả. Quan hệ của bọn em trở nên thật tệ hại.

Em thấy căng thẳng khi trò chuyện với ai đó, tay em run và tim đập nhanh khi phát biểu bài trước lớp, thật khó để em thấy bình tĩnh và tự tin như trước.

Em bắt đầu không muốn đến trường và cảm thấy sợ phải đối mặt với bạn học, thành tích của em không bị ảnh hưởng nhưng dường như em khó có thể tập trung như trước nữa, em có những suy nghĩ tiêu cực và luôn luôn muốn ở một mình, em khóc rất nhiều nhưng không ai nhận thấy vì em chỉ khóc một mình thôi, em không để lại dấu hiệu gì và còn có thể tươi cười với gia đình và bạn học. Em sợ phải nói cho ai đó, em sợ gia đình lo lắng cho em, nhưng em không muốn tiếp tục như thế này. Có những lúc em thấy bản thân thật kì lạ, em gõ lên word hoặc đánh bàn phím không có mục đích gì cả, nhưng em thấy an tâm khi làm như vậy, mà những từ mà em gõ chủ yếu là "ai đó, làm ơn hãy để ý" "cứu tôi với", em muốn thu mình vào một góc, em không muốn ai chú ý đến em, muốn họ coi em như người vô hình lại đồng thời muốn ai đó nhận thấy tình trạng hiện tại. Khi ở trong phòng một mình hoặc sau khi khóc, em thậm chí còn tự cười trước gương và tự hỏi, làm thế nào để đối mặt với người khác mà không ai nhận ra em vừa mới khóc. Cảm giác như không ai có thể hiểu được em, em thấy khó khăn trong việc giải thích và giao tiếp với người khác và có những lúc buồn vô cớ, một chút gì đó cũng có thể làm em tổn thương ; em còn ám ảnh một cách kì lạ với những con số.

Em không hiểu bản thân đang bị cái quái gì nữa.

Thích
Chia sẻ
Lưu
Bình luận
14
1
1

1 bình luận

cảm giác của em là hoàn toàn hợp lý nên đừng tự trách mình vì những cảm xúc đó nhé. Việc em đang gõ word nếu giúp em thấy thoải mái hơn thì cứ tiếp tục, nhưng hãy viết ra thêm nhiều suy nghĩ của mình hơn như viết nhật ký. Em có thể tham khảo các phương pháp thực hành lòng biết ơn.

Còn đối với người bạn kia, em hãy dũng cảm gặp bạn và hỏi rõ vấn đề. Em k làm gì sai hay việc xấu gì nên k cần phải sợ, dũng cảm đối diện mới giải quyết đc vấn đề. Đừng để những người mang năng lượng tiêu cực làm em đánh mất chính mình nhé.

1 năm trước
Thích
Trả lời
Trò chuyện ngay
Dành riêng cho thành viên cộng đồng
Gia nhập cộng đồng để được hỏi BÁC SĨ TRỰC TUYẾN và cơ hội nhận QUÀ TẶNG + ƯU ĐÃI hấp dẫn!