Em từng bị thầy cô đánh, từng bị chỉ trích
Em từng bị thầy cô đánh, từng bị chỉ trích và nói những lời khó nghe, thậm chí đã bảo sao em không đi chết đi, họ từng chối bỏ và cô lập em trong một thời gian dài. Lúc đầu em đã rất sợ hãi ,lo lắng nhưng lâu dần cũng thành quen. Mỗi một lần họ đối xử với em như vậy em lại tự làm tổn thương bản thân em một lần để giải tỏa những cảm xúc tiêu cực. Em đã nói với bản thân mình là không sao hết em có thể làm được có thể tự mình vượt qua những khó khăn đó. em chưa từng nghĩ những điều đó lại có ảnh hưởng lớn đến như vậy. Cho đến khi em bắt đầu học đại học, em không thể hòa nhập với các bạn khác, không biết cách làm sao để giao tiếp với mọi người, em sẽ trở nên căng thẳng,lo lắng cảm thấy không an toàn khi thầy cô đến gần hay làm việc với họ, em sẽ trở nên hoảng loạn nếu họ lớn tiếng hoặc có những hành động có điểm giống với những gì em đã trải qua lúc trước , mặc dù họ không làm gì em hết thậm chí họ rất quan tâm đến em. Nhưng em lại lo lắng, hoảng sợ và trở nên rất tiêu cực, giống như em đang trải qua nó một lần nữa, em cảm thấy rất đau, rất khó chịu, những lúc như em lại làm tổn thương bản thân để giảm cảm giác khó chịu đó. Đôi khi em chỉ muốn tìm đến sự giải thoát thôi. Như vậy em sẽ không cảm thấy đau khổ, cũng sẽ không phải sợ hãi nữa, em sẽ không rơi nước mắt mà bản thân em không thể kiểm soát được. Phải chăng em quá yếu đuối?
Có nhiều người chọn làm nghề giáo nhưng lại chỉ biết chia sẻ kiến thức. Hy vọng, bạn sẽ tìm được cách để khắc phục được điều này. Và hãy nhớ rằng, không phải thầy cô nào cũng như những thầy cô bạn đã gặp phải đâu. Cố lên bạn nhé!
Những khó khăn em đang gặp phải trong việc hòa nhập, giao tiếp, cảm giác lo lắng, không an toàn khi tiếp xúc với thầy cô, và những phản ứng hoảng loạn khi họ lớn tiếng hoặc có hành động gợi nhớ đến quá khứ, đều là những dấu hiệu cho thấy những травма đó vẫn còn ảnh hưởng rất lớn đến em. Đây không phải là dấu hiệu của sự yếu đuối, mà là một phản ứng tự nhiên của cơ thể và tâm trí em đối với những trải nghiệm đau thương trong quá khứ.
trường là ngôi nhà thứ 2 mà nhiều thầy cô làm kì quá
Những quá khứ tệ có thể ảnh hưởng đến tâm lý sau này b có thể tìm cách để giúp bản thân hạn chế những suy nghĩ tiêu cực b sẽ thấy khá hơn
Chào em,
Sunnycare thật sự rất cảm động khi em đã dũng cảm chia sẻ một trải nghiệm đầy đau đớn và tổn thương đến vậy. Điều đầu tiên cần nói với em là: em không hề yếu đuối. Những cảm xúc em đang có – sợ hãi, hoảng loạn, khó hòa nhập, tổn thương sâu sắc – là phản ứng rất tự nhiên của một người từng chịu sang chấn tâm lý.
💔 Những gì em đã trải qua không nên bị xem nhẹ
Việc bị đánh đập, chỉ trích, cô lập, thậm chí nghe những lời xâm hại tinh thần như “sao em không đi chết đi” từ người lớn – những người đáng lẽ phải bảo vệ em – là một dạng sang chấn tâm lý. Và sang chấn không chỉ xảy ra một lần – nó có thể âm thầm hằn sâu, kéo dài đến nhiều năm sau đó.
Chính vì vậy, đến khi em bước vào môi trường mới như đại học, những tín hiệu nhỏ như ánh mắt, giọng nói lớn của thầy cô, hoặc sự gần gũi... có thể kích hoạt lại cảm giác bị tổn thương xưa, khiến em hoảng loạn, phòng vệ và thu mình – đó gọi là phản ứng “tái hiện sang chấn” (trauma reactivation).
🌧️ Việc em tự làm đau bản thân cũng là một cách mà cơ thể đang cố gắng “giải phóng” nỗi đau tinh thần mà không biết cách diễn đạt khác. Nhưng dù em thấy dễ chịu tạm thời, thì hành vi này về lâu dài không giúp chữa lành – mà khiến nỗi đau đi sâu hơn.
🌱 Giờ là lúc em cần hướng về chữa lành
Không phải vì em sai hay yếu đuối – mà là vì em cần sống cho chính mình, sống bình an và hướng đến các mối quan hệ rộng mở chất lượng.
Một vài hướng đi mà Sunnycare gợi ý:
✨ Và em à, Em không cần phải “trở lại bình thường” ngay lập tức. Em chỉ cần đi từng bước một – và chính điều đó đã là hồi phục rồi.
Sự yếu đuối không nằm ở việc em từng muốn buông bỏ, mà nằm ở việc nếu em không chịu cho mình cơ hội sống đúng với giá trị của mình. Em xứng đáng được chữa lành. Em xứng đáng có một cuộc sống không sợ hãi.
Em xứng đáng được yêu thương và công nhận – từ chính em và từ những người hiểu đúng con người thật của em. Nếu em cần, Viện Tâm lý Sunnycare lắng nghe và đồng hành.
🌿 Viện Tâm lý Sunnycare
Em cần biết rằng cảm xúc tiêu cực là một phần tự nhiên của cuộc sống, và việc chấp nhận chúng là bước đầu tiên để quản lý cảm xúc. Hãy cố gắng tìm hiểu và nhận biết cảm xúc của mình, từ đó tìm ra những phương pháp tích cực để đối phó, như tập thể dục, viết nhật ký, hoặc tìm sự hỗ trợ từ bạn bè và gia đình. Nếu cảm giác căng thẳng và hoảng loạn vẫn tiếp diễn, em nên xem xét việc tìm kiếm sự giúp đỡ từ chuyên gia tâm lý. Họ có thể giúp em giải quyết những nỗi đau trong quá khứ và tìm cách cân bằng cảm xúc của mình. Đừng ngần ngại chia sẻ cảm xúc của mình với người mà em tin tưởng, điều này có thể giúp em cảm thấy nhẹ nhõm hơn. Hãy nhớ rằng em không đơn độc trong cuộc chiến này, và có những người sẵn sàng hỗ trợ em vượt qua những khó khăn này.
Chuyên mục liên quan